LIVE VIDEO

Sự Thật Về Hồ Chí Minh (Video)

Qúy vi muốn download về xem DVD player tai nhà & chuyển cho nhiều người xem, link dứơi đây qúy vi có thể download ve & join lai . Cám ơn nhiều .

Links ISO Gồm Có 10 Links Mổi Links là 446.46 MB


Tap 001: http://www.megaupload.com/?d=31NFNGVD

Tap 002: http://www.megaupload.com/?d=5O1RLZAY

Tap 003: http://www.megaupload.com/?d=956Q8E4E

Tap 004: http://www.megaupload.com/?d=8R6Y4YF8

Tap 005: http://www.megaupload.com/?d=5NJJS909

Tap 006: http://www.megaupload.com/?d=7LH79OYU

Tap 007: http://www.megaupload.com/?d=ZTUJYV0A

Tap 008: http://www.megaupload.com/?d=MACPAQPA

Tap 009: http://www.megaupload.com/?d=E4QZ9767

Tap 010: http://www.megaupload.com/?d=3KWFIE34


17.10.07

Giáo Dục Dưới Chế Độ Cộng Sản QUỐC HƯƠNG

October 12, 2007 -- Giáo Dục Dưới Chế Độ Cộng Sản
Giáo Dục Dưới Chế Độ Cộng Sản QUỐC HƯƠNG । Việt Báo Thứ Tư, 10/10/2007, 12:02:00 AM

"Tương lai của nền học vấn nước nhà sẽ ra sao, khi mà cả "Thầy" và "Trò" đều là nạn nhân của một chế độ xã hội lạc hậu, làm hủy hoại các giá trị truyền thống của con người."

Dưới chế độ Cộng sản, những con người trước đây được xã hội tôn vinh và kính trọng gọi là "Thầy", thì bây giờ không còn được kính trọng nữa, trong đó có trường hợp của các "Thầy giáo" ngày nay. Sống dưới ách thống trị của Đảng Cộng sản, một bộ phận đã biến thành các con rối của cơ chế lạc hậu, họ luồn lách trong cơ chế đó để mưu sinh, làm giàu, dần dần họ đánh mất đi các giá trị của bản thân, trở thành những kẻ nô lệ của chế độ. Tương lai của nền học vấn nước nhà sẽ ra sao, khi mà cả "Thầy" và "Trò" đều là nạn nhân của một chế độ xã hội lạc hậu, làm hủy hoại các giá trị truyền thống của con người.

Tôi không muốn kể ra đây các sự việc và hiện tượng cụ thể, bởi lẽ các bạn đã quá quen với các sự việc và hiện tượng đó rồi. Người dân đang hi vọng vào những thay đổi từ phía chính phủ, chờ đợi những "đổi mới" mà vị tân Bộ trưởng Bộ giáo dục đã hứa hẹn với nhân dân: "Chính phủ quyết tâm cải cách giáo dục, quyết tâm nói không với các hiện tượng tiêu cực trong ngành giáo dục.v.v..." Nhưng các hiện tượng tiêu cực đó từ đâu sinh ra? Có thể khẳng định chúng không phải là những sai lầm, khuyết điểm của cá nhân, mà là kết quả tất yếu của một cơ chế lạc hậu, chính chế độ này đã sinh ra các hiện tượng tiêu cực đó. Vậy thì phải cải cách toàn bộ thể chế chứ không phải chỉ cải cách ngành giáo dục. Chắc chắn là người ta đã khéo léo lẩn tránh vấn đề này, quan rất giỏi mị dân, và người dân lại bị lừa dối bởi những ảo tưởng. Kết quả là những vấn đề bức xúc của ngành giáo dục vẫn dậm chân tại chỗ.

Thứ nhất là việc "Học đi đôi với Hành". Các bạn đã nghe nhiều đến cụm từ "Quy hoạch treo", đó là việc các bản vẽ quy hoạch không được triển khai trên thực tế, tương tự như vậy, nếu kiến thức mà không được thích dụng (ứng dụng) cho công việc hiện thực và cụ thể thì cũng là kiến thức treo, vì vậy học mà không đi đôi với hành cũng như kiến thức treo mà thôi.

Khi nói học đi đôi với hành, các bạn thường nghĩ đến việc học lý thuyết phải đi đôi với thực hành. Thực ra, thực hành cũng chính là học tập, ở đây là việc học qua thực nghiệm, các kiến thức lý thuyết được kiểm chứng qua các hoạt động thực nghiệm. Từ nghiên cứu lý thuyết đến các hoạt động thực nghiệm, tất cả hợp lại thành môn khoa học nghiên cứu ứng dụng, rồi các kiến thức đó sẽ đem ứng dụng cho các ngành và các lĩnh vực cụ thể. Kiến thức mà các bạn học ở trường là những kiến thức phổ thông, cho nên ở đây việc "hành" không thể hiểu đơn thuần là thực hành, mà phải hiểu đó là việc ta đem những kiến thức học được để sử dụng trong cuộc sống, nói cách khác chính cuộc sống là một xưởng học thực hành rộng lớn và cần thiết nhất. Nếu chúng ta chỉ học giỏi các môn lý thuyết mà không được ứng dụng chúng trong các tiết học thực hành cũng như trong cuộc sống, thì toàn bộ kiến thức đó trở nên không có giá trị. Việc nhà nước Cộng sản dành nhiều sự quan tâm và đầu tư cho các bạn học sinh tham gia các kỳ thi quốc tế là cần thiết, nhưng nếu người ta chỉ chú trọng đến việc dành các giải thưởng cao, trong khi nền khoa học và nền sản xuất nước nhà vẫn quá lạc hậu so với thế giới, thì những vinh quang đấy vô hình dung đã trở thành "bi kịch" của một quốc gia, điều mà chúng ta thường lẩn tránh, thậm chí lãng quên. Nhiệm vụ của thế hệ trẻ là phải nhận thức đúng đắn để có thể thay đổi cơ bản thực trạng trên.

Việc học đi đôi với hành là một phương pháp học duy nhất đúng đắn và khoa học. Học tập phải kết hợp với vui chơi giải trí và tham gia các hoạt động thể chất hay các hoạt động xã hội, đấy chính là học kết hợp với hành. Một học sinh muốn trở thành người có ích và thành công sau này, phải được phát triển toàn diện về thể chất, trí tuệ lẫn tâm sinh lý. Thật đáng buồn khi mà các em được sống dưới mái trường Xã hội Chủ nghĩa, nhưng lại bị "ép buộc" phải học một khối lượng kiến thức lớn ở trên lớp, trong khi không có nhiều thời gian để tìm hiểu thêm những kiến thức xã hội cần thiết, điều này tạo ra khoảng hổng lớn về tri thức.

Thêm vào đó là việc các em ít có điều kiện tham gia các hoạt động thể chất và xã hội. Người ta đầu tư xây dựng các khu chung cư và trung tâm thương mại thì nhiều, nhưng đầu tư xây dựng các khu thể thao và vui chơi cho các em thì quá ít ỏi. Tất cả tạo nên một thế hệ yếu ớt và nhụt chí. Khi mà nguồn lực tinh thần của một quốc gia không được quan tâm đầy đủ, bị coi nhẹ, thì quốc gia đó sẽ tụt hậu so với sự phát triển của thế giới, đây là quy luật tất yếu của sự sinh tồn và phát triển. Lỗi này thuộc về Đảng Cộng sản.

Thời phong kiến, những nhà trí thức mà chúng ta quen gọi là nhà Nho rất được coi trọng, họ được coi trọng vì cái đầu đầy chữ nghĩa, họ đọc thông viết thạo chữ Thánh Hiền (sách của Khổng Tử, Mạnh Tử). Bàn tay họ chỉ biết cầm bút chứ không hề quen với việc làm lụng, sản xuất. Mục đích học của họ là đỗ đạt và làm quan. Thực sự họ là những người học không đi đôi với hành, việc học của họ chỉ gắn liền với cây bút lông, quyển sách, chiếc bàn và cái đèn, với họ lời của Thánh Hiền là tuyệt đối đúng và không cần phải kiểm nghiệm trong thực tiễn. Chúng ta không phải mất nhiều công sức để thấy rõ những hạn chế của việc học này, với một nền giáo dục như vậy, làm sao người Việt có thể thông minh được. Ngày nay thì sao, dường như chúng ta có rất nhiều học sinh giỏi và nhiều vị giáo sư tiến sĩ học vấn uyên thâm, nhưng đấy chỉ là việc đánh giá qua học lực và học vị của họ mà thôi. Sự thật, họ cũng giống như các nhà Nho năm xưa, việc học của họ gắn liền với một mớ lý thuyết, học xa rời với hành. Thật dễ dàng để nhận thấy những hạn chế của việc học ngày nay, với nền giáo dục này, người Việt thông minh làm sao được...?

Vậy mà bộ máy tuyên truyền Cộng sản vẫn ra sức ca ngợi sự ưu việt của nền giáo dục Xã hội Chủ nghĩa, họ khẳng định nền giáo dục này giúp cho con người được phát triển toàn diện, kế thừa và phát huy tinh hoa tri thức của nhân loại. Tất cả là lừa dối.

Thứ hai là việc chạy điểm và bằng giả. Vấn đề này người ta đã nói nhiều, viết nhiều, tổ chức nhiều cuộc hội thảo khoa học, nhưng tình hình vẫn diễn biến theo chiều hướng tiêu cực, không thể kiểm soát. Cả xã hội lao vào một công cuộc học tập để lấy bằng, thậm chí đối với các quan chức, phần lớn là xuất thân từ ngành kỹ thuật, nhưng họ vẫn trang bị cho mình đầy đủ các bằng cấp chuyên môn về quản lý và kinh tế để dễ dàng thăng tiến. Có một thực tế gần như 100% các quan chức là Ủy viên Ban chấp hành Trung ương và Ủy viên Bộ chính trị đều xuất thân từ các ngành kỹ thuật, bây giờ thì họ đã là các Chính trị gia, các nhà quản lý. Chắc chắn nền giáo dục "Trọng bằng cấp" này đã giúp họ thành công như ngày nay.

Tiếp theo là việc giáo viên mở lớp học thêm, lớp ôn thi. Có thể khẳng định, việc học thêm ngày nay không phải để nâng cao kiến thức như việc "Học phụ đạo" trước đây. Các em học sinh có nhu cầu học để đạt điểm cao và thi đỗ, còn các giáo viên thì có nhu cầu dạy để tăng thu nhập cho gia đình. Đây là một sự thỏa thuận ngầm, không ai ép buộc ai, nhưng lại tạo ra một mối liên hệ gắn bó chặt chẽ, không thể tách rời. Nguyên nhân sâu xa của hiện tượng trên là do ngành giáo dục Việt Nam trọng thành tích, trọng bằng cấp, trong khi đó đồng lương của các giáo viên thì quá thấp. Nhưng việc các giáo viên dạy học thêm để tăng thu nhập cũng không đáng lên án bằng việc các quan chức trong ngành giáo dục tham ô tiền nhà nước, vơ vét tiền đóng góp của học sinh, ngay như việc xuất bản sách giáo khoa mỗi năm thay đổi một lần cũng đã mang lại cả núi tiền cho các quan chức đó. Các ông quan này sống dưới chế độ Cộng sản, làm giàu nhờ cơ chế bao cấp, vì vậy họ sẽ không bao giờ từ bỏ quyền lợi của mình để cải cách ngành giáo dục, bởi vì làm như vậy họ sẽ mất quyền lợi.

Các vấn đề xã hội trên đã tác động đến mối quan hệ Thầy Trò trong trường học, biến mối quan hệ này thành một hình thức kinh doanh, ở đây là kinh doanh tri thức. Nếư như mất nhiều tiền để có được tri thức thì không ai tiếc, nhưng nền giáo dục Việt Nam đã tiêu tốn rất nhiều tiền của Dân, mà cuối cùng Dân vẫn không có tri thức; dân bị tiếp nhận các kiến thức lạc hậu, dân bị kìm hãm sự sáng tạo, dân bị áp đặt các suy nghĩ bảo thủ, dân bị khủng bố tinh thần, dân bị lừa dối bởi các ảo tưởng, dân bị oan khuất v.v...

Tóm lại là dưới chế dộ Cộng sản, nền giáo dục Việt Nam đã tạo ra một xã hội dân trí kém, đây là một thực tế không ai có thể phủ nhận. Hiển nhiên là những người thực sự có tài đã tìm cách ra nước ngoài để học tập và phát triển nghề nghiệp. Đây không phải là hiện tượng chảy máu chất xám, bởi vì điều kiện học tập ở nước ngoài sẽ giúp họ nâng cao tri thức của bản thân, điều này không thể có được khi ở trong nước. Trong tương lai, khi mà cơ hội rộng mở, họ sẽ mang những kiến thức học được để trở về góp phần xây dựng đất nước. Tương lai đó không còn xa nữa, khi mà chế độ Cộng sản đang trên con đường suy thoái và sụp đổ.

Chúng ta đang ở đâu trong kỷ nguyên tri thức? Hãy dũng cảm nhìn vào sự thật là người Việt Nam không thông minh, cách học của chúng ta không khoa học, coi trọng lý thuyết mà xem nhẹ thực hành và ứng dụng, năng lực sáng tạo yếu trong khi đó lại thích thành tích, thích bằng cấp, dẫn đến hiệu quả học tập kém. Chế độ Cộng sản đã không cải thiện được thực trạng trên, thậm chí còn làm cho nó xấu đi. Dân tộc ta đang đứng trước nguy cơ ngày càng tụt hậu xa hơn với thế giới.

Người Việt Nam có một đức tính tốt là ham học, đấy là cơ sở duy nhất cho chúng ta hy vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn của nền học vấn nước nhà. Việc học cũng giống như mọi công việc khác, yếu tố quan trọng nhất quyết định thành công là "Ý Chí và Phương pháp". Ý chí sẽ giúp chúng ta chiến thắng nỗi sợ hãi Quyền uy của Đảng Cộng sản, để vươn tới những tri thức tiên tiến văn minh của nhân loại, đây cũng chính là Phương pháp học tập đúng đắn.

Sài Gòn, ngày 4-10-2007

(Đảng Dân Chu² Nhân Dân )[DCND]

QUỐC HƯƠNG

LS Trần Thanh Hiệp Nhìn Lại: Lý Ra, VN Phải Dân Chủ Từ 1945

October 12, 2007-- Lý Ra, VN Phải Dân Chủ Từ 1945
http://www.vietbao.com/?ppid=45&pid=114&nid=116090 LS Trần Thanh Hiệp Nhìn Lại: Lý Ra, VN Phải Dân Chủ Từ 1945
Việt Báo Thứ Năm, 10/11/2007, 12:02:00 AM

Luật sư Trần Thanh Hiệp tại tòa soạn Việt Báo hôm Thứ Ba.

Có thể cải tổ luật pháp để tiến tới dân chủ từng bước hay không? Đó là một quan tâm của Luật Sư Trần Thanh Hiệp, người từ Pháp đang tới thăm nhiều tiểu bang Hoa Kỳ, thảo luận với nhiều nhà hoạt động và thúc đẩy cho nỗ lực dân chủ hóa tại quê nhà.

Trong khi ghé thăm tòa soạn Việt Báo hôm Thứ Ba 9-10-2007, vị chuyên gia luật pháp kỳ cựu trên 80 tuổi này đã tâm sự về các mối quan tâm của ông, và chia sẻ các ưu tư từ khía cạnh một nhà hoạt động về luật pháp nhiều thập niên.

Ngồi giữa thủ đô tị nạn Hoa Kỳ, Luật sư Trần Thanh Hiệp bày tỏ tin tưởng rằng đất nước mình trước sau gì cũng sẽ dân chủ, tuy bây giờ còn nằm dưới gọng kềm nhà nước độc tài cộng sản. Ong nói, dân chủ không còn là giấc mơ, mà đang là sức mạnh lịch sử cho cả dân tộc, và "Từ năm 1945, dân tộc chúng ta đã chọn con đường dân chủ. Cựu Hoàng Bảo Đại đã hy sinh ngôi báu để toàn dân thiết lập dân chủ, nhưng những người Cộng Sản đã phản bội trắng trợn để áp đặt độc tài toàn trị. Bây giờ, dân tộc Việt Nam đã có một khoảng không gian tự do: đó chính là khối 3 triệu người Việt hải ngoại. Cho nên, nhiệm vụ người Việt hải ngoại là phải tiếp trợ các nhà dân chủ quốc nội để xóa bỏ độc tài và xây dựng dân chủ."

Vào Thứ Sáu tuần này, luật sư Trần Thanh Hiệp sẽ rời Quận Cam, để thăm San Jose và rồi sẽ tới Oregon trên chuyến đi góp sức với vận động dân chủ.

Mới mấy ngày trước, luật sư Trần Thanh Hiệp đã nói chuyện trên đài Á Châu Tự Do RFA, và trên làn sóng phát về quốc nội chung lời hội luận với một luật sư lão thành từ Hà Nội bàn về vấn đề dân chủ và tư pháp VN. Cuộc hội luận, do phóng viên Trà Mi điều hợp, trên làn sóng này có 3 phần, tuy đề tài chuyên môn nhưng đã thu hút nhiều quan tâm từ thính giả trong và ngoài nước.

Bản tường trình nhan đề "Hội luận trong ngoài nước về hiện tình ngành tư pháp Việt Nam" thực hiện với Trà Mi, phóng viên đài RFA, đã nêu bật được hiện tình luật pháp VN, các trở ngại dân chủ từ quốc nội - và có một số điểm quan trọng trích đoạn như sau.

Những tồn tại trong hệ thống pháp luật Việt Nam lâu nay vẫn là vấn đề gây nhiều tranh cãi lẫn bức xúc cho dư luận trong và ngoài nước.

Để tìm hiểu thêm về thực tại của nền pháp lý Việt Nam và hướng tới những thay đổi kỳ vọng trong tương lai, Ban Việt Ngữ chúng tôi có cuộc trao đổi với hai vị luật sư trong và ngoài nước. Đó là luật sư Trần Lâm, từ Hải Phòng, nguyên Chánh án Tòa Án Nhân dân Tối cao và cũng là một trong số rất ít những luật sư đang tham gia bào chữa các vụ án chính trị trong nước.

Và luật sư Trần Thanh Hiệp, từ Pháp, cựu luật sư các toà Thựơng thẩm ở Sài Gòn cũng như tại Paris, hiện là Chủ tịch Trung tâm Việt Nam về nhân quyền, tác giả của nhiều bài nghiên cứu về chủ thuyết Hiến trị, nhà nước pháp quyền-pháp trị. Cả hai vị luật sư này năm nay đã ngoài 80 tuổi và là những chuyên gia kỳ cựu, nhiều năm kinh nghiệm trong ngành toà án….

- Luật sư Trần Lâm: Đối với Việt Nam thì mình đừng suy nghĩ tình hình cũng như là ở các nước kia, bởi vì pháp trị tức là mọi người phải theo quy định của pháp luật, chứ còn ở Việt Nam thì nó còn là nhân trị (chú thích của người Post tin: còn goi la độc tài tri.), tức là ý của người cầm quyền đấy, họ muốn làm gì là họ làm. Đấy, cái khổ của ta như thế đấy.

Thế thì mang nó ra mà so sánh với các nước thì thấy là không thể chấp nhận được. Về chuyện tạm giam thì có vi phạm nhiều, nhưng theo tôi thì chưa phải là vấn đề đáng quan tâm vì còn nhiều cái nguy hiểm hơn cái tạm giam.

"Nhân trị" đúng hơn là "pháp trị"?

- Trà Mi: Thưa ông, ông vừa nói là ở Việt Nam phải dùng từ "nhân trị" đúng hơn là "pháp trị"?

- Luật sư Trần Lâm: Đấy là nhân trị. Ở nước ta đấy là nhân trị, chưa thể là pháp trị. Bởi vì ở nước ta hiện nay việc xử án, như cái vụ đất ở Đồ Sơn - đó là tội trọng rồi thế mà người ta mang ra xử tội rất nhẹ với án treo thôi, thế rồi dư luận bức xúc quá người ta mang ra xử lại bây giờ là 7 năm tù.

Đấy cô xem, từ án treo, thấp nhất đấy, rồi trở thành 7 năm tù, cô thấy sự chênh lệch có ghê gớm không! Cái chuyện tạm giam ấy mà tôi xin mạnh dạn nói với cô đấy là một việc thấp nhất của chúng ta.

- Trà Mi: Xin mời Luật sư Trần Thanh Hiệp góp ý thêm ạ.

- Luật sư Trần Thanh Hiệp: Nghe Luật sư Trần Lâm nói về cái thực trạng pháp luật ở Việt Nam thì điều đó ngoài sự tưởng tượng của tôi. Tôi xin đi sát vào câu hỏi, thứ nhất là cái nghị định 31-CP đã bãi bỏ chưa? Hay là chỉ bãi bỏ về mặt hình thức. Điểm thứ hai là từ căn bản nền pháp luật đó là pháp luật nào?

- Trà Mi: Dạ, xin mời Luật sư Trần Lâm.

- Luật sư Trần Lâm: Nghị định 31-CP thì bãi bỏ rồi, nhưng mà nội dung của 31-CP thì đựơc chuyển sang một luật hành chính mới hơi tương tự như cái 31-CP. Nhưng hôm nay tôi không có tài liệu để đọc cho Bác biết.

Thực ra đáng lẽ chúng tôi phải hàng ngày cập nhật chuyện đó, nhưng mà nói thật với Bác là ở nước ta ấy mà cái chuyện đó người ta làm cũng thường thường thôi.

- Luật sư Trần Thanh Hiệp: Xin Luật sư Trần Lâm cho biết cái luật hành chánh đó đưa ra những quy phạm để áp dụng nội dung của nghị định đã bị bãi bỏ, thế thì khoảng cách của các ngành là như thế nào? Luật hành chánh với luật hình sự ra làm sao?

- Luật sư Trần Lâm: "Thực ra cái 31-CP người ta đưa vào luật hành chính, nhưng ở nước ngoài hay ở trong dân ngưòi ta cho đấy là một cái luật bỏ tù người ta mà không có xét xử. Bây giờ bỏ cái đó rồi lại đưa vào trong luật hành chánh có nhẹ hơn, thì xin lỗi Bác cái đó đáng nhẽ ra chúng tôi phải đọc kỹ rồi xem được thực hiện như thế nào, việc đó tôi chưa làm được.

Hiện nay có những người bị bắt mà không biết bị bắt theo hành chính hay theo hình sự mà không thấy bị khởi tố, không thấy làm các thủ tục, thì đấy có tình trạng như vậy.

Người ta cũng đang thắc mắc là những người bị bắt như thế thì phải cho rõ ràng, bị bắt vì tội gì, hành chính thì thế nào và hình sự thì thế nào. Có những chuyện như thế, đó là sự thật. Chúng tôi không che giấu cho ai cả. Đó là thực tế ở trong nước. Tôi muốn nói với bà con ở nước ngoài để thông cảm. Tôi thừa nhận là có các việc ấy. (…)"

- Trà Mi: Chúng tôi xin được đặt ra câu hỏi là những luật sư, những người đóng vai trò là một lực lượng tiêu biểu để bảo vệ người dân thì vai trò đó của họ như thế nào trong việc giúp giữ được cán cân công lý hoặc là xây dựng một xã hội ổn định về chính trị?

- Luật sư Trần Thanh Hiệp: Vâng, về điểm này, tôi xin phép luật sư Trần Lâm để tôi nói ngay điều này. Muốn cho luật sư -như Trà Mi nói- có một vai trò nào trong trật tự chính trị - xã hội ở Việt Nam thì trứơc tiên phải quy chiếu vào cái gọi là "luật luật sư" hiện thời của Việt Nam.

Người luật sư phải là kết tinh của quyền bào chữa. Và luật luật sư hiện thời ở Việt Nam, theo tôi, đã không cho người luật sư làm tốt nhất, đúng như là các tiêu chuẩn ở các nước dân chủ tự do, tức là tượng trưng cho quyền bào chữa.

Họ là chuyên gia về luật pháp cung cấp một số dịch vụ pháp lý ở trong khuôn khổ pháp lý của chế độ thôi. Theo sự theo dõi của tôi, ngay trong những việc Luật sư Trần Lâm đã biện hộ cho các bị can thì tôi thấy là không làm được bởi vì LS Trần Lâm cũng như các luật sư khác bị gò bó vào trong cái luật luật sư hiện thời ở Việt Nam.

- Luật sư Trần Lâm: Thưa Bác, tình hình luật sư ở Việt Nam thì như thế này ạ. Cách đây độ một hai năm có nhiều đạo luật mới về luật sư cũng mở rộng thẩm quyền, mở rộng phạm vi. Đó là nói trên giấy tờ thì tốt, nhưng vai trò của luật sư Việt Nam hiện nay so với nước ngoài thì nó thấp lắm.

Nó thấp là vì người dân chưa biết dùng luật sư, người ta chưa hiểu luật sư thế nào cả. Trình độ dân chủ, trình độ văn hoá của người dân thấp [(Sic!!)] cho nên việc dùng luật sư cũng bị hạn chế. Bản thân đội ngũ luật sư nói thực là cũng yếu vì học hành cũng không đến nơi đến chốn.

Rồi công việc trong nước cũng không có để mà giỏi. Luật sư hiện nay rất ít người nuôi sống được mình. Đến quá nửa số luật sư làm việc cho vui thôi. Còn đối với nhà nước thì nhà nước cũng có tôn trọng trên giấy tờ, nhưng trên thực tế thì lại thiếu tôn trọng.

Cho nên vai trò người luật sư cũng không có đủ khả năng để làm công việc dân trao cho mình và luật pháp giao cho mình. Họ không đủ năng lực để làm việc đó. Mà chính người cầm quyền thì lại cũng không ủng hộ bộ máy nhà nước, vẫn quan liêu và vẫn thích làm theo ý mình. Mình có quyền thì làm theo ý mình. Hiện nay thì tình trạng là như thế.

Còn bây giờ chúng tôi làm gì? Ngay bây giờ giới luật sư trên toàn quốc đêu muốn có luật sư đoàn để từ luật sư đoàn ấy có một vị thế, rồi có sự học tập lẫn nhau, nó có một tổ chức. Nhưng luật sư đoàn hiện nay không có. Ngay một nước tự xưng là pháp quyền mà lại không có luật sư đoàn. Lụât sư chỉ được theo từng tỉnh mà thôi. Theo từng tỉnh đó cụ ạ. Chưa có luật sư đoàn toàn quốc.

- Trà Mi: Dạ thưa, trong những vấn đề Luật sư Trần Lâm vừa trình bày có 3 điểm là do dân trí còn thấp, không hiểu rõ vai trò và chức năng của luật sư.

Nhưng thưa luật sư, thậm chí trong trường hợp những vụ án mà nghi can lại rất rành pháp luật, ví dụ trường hợp luật sư Đài, luật sư Công Nhân, thế thì không lẽ những người đó cũng không hiểu về vai trò của luật sư để kiếm cho mình một luật sư bênh vực mình thích đáng, mà hậu quả của họ bây giờ như chúng ta đã thấy là cũng có luật sư đứng ra bào chữa mà hiệu quả thì không đến đâu.

Vậy có phải là do chính người bị nạn không hiểu rõ vai trò của luật sư hay vì một lý do nào khác khiến cho họ không được bảo vệ một cách chính đáng?

- Luật sư Trần Lâm: Dân không hiểu vai trò của luật sư, không biết sử dụng luật sư, và thêm nữa là dân cũng nghèo, không có tiền để thuê luật sư. Có nhiều cái hạn chế lắm.

- Trà Mi: Như ông là người đã từng can thiệp vào trường hợp của luật sư Công Nhân đó, thưa ông?

- Luật sư Trần Lâm: Hiện nay tôi là luật sư bào chữa cho các vị ấy.

- Trà Mi: Dạ thưa ông, trong những trường hợp này mà nói là vì dân trí thấp, không biết sử dụng luật sư, v.v. thì không biết có thích hợp với trường hợp này hay không?

- Luật sư Trần Lâm: Chỉ mấy người như Công Nhân và Đài thôi. Mà thực ra như mấy cái vụ xử án sơ thẩm đó ngưòi ta chả cho Đài cũng chả cho Công Nhân biện hộ tranh luận mà chỉ xử ào ào cho xong thôi. Ngay đấy là hai luật sư ra toà và vừa rồi 6-7 luật sư ra toà, nhưng tóm lại người ta cũng chỉ xử ào ào cho xong thôi chứ họ cũng chẳng được bảo vệ gì. Tôi nói như trên là nói chung người dân thôi, chứ các bị cáo như hai luật sư Đài và Công Nhân thì từ xưa tới nay hiếm có đó cô ạ.

- Trà Mi: Ý tôi muốn nêu ra ở đây là thậm chí như cả trường hợp ngưòi ta rất hiểu biết về pháp luật cũng chưa chắc là sẽ được bảo vệ bằng luật pháp, bằng công lý, phải không, thưa ông?

- Luật sư Trần Lâm: Nói rằng "người dân được luật pháp bảo vệ, được dư luận quần chúng bảo vệ" thì những chuyện đó là nói chung thôi.

- Trà Mi: Thưa, hồi nãy ông có nói ở Việt Nam thực trạng này vẫn còn tồn tại bấy lâu nay, đó là trên giấy tờ về mặt nguyên tắc là có đủ các quy định nhưng về mặt thực tế lại không được thực thi.

- Luật sư Trần Lâm: Vâng, tức là không làm như thế (như trên giấy tờ).

- Trà Mi: Vậy theo ý ông thì các luật sư nên có thái độ như thế nào hoặc cần phải làm gì tích cực hơn, cụ thể hơn để phát huy chức năng của mình, ngoài việc trông chờ những sự thay đổi từ phía nhà nước.

- Luật sư Trần Lâm: Bây giờ chúng ta cũng phải chờ (!!!) cái tổ chức nó được củng cố như thế nào đã. Nếu có luật sư đoàn thì sẽ có hội họp, sẽ có kiến nghị này nọ. Chứ còn nếu như hiện trạng thì nó vẫn lẻ tẻ thôi.

- Trà Mi: Vậy Luật sư Trần Thanh Hiệp có đề nghị nào không?

- Luật sư Trần Thanh Hiệp: Tôi thấy luật sư ở Việt Nam hiện thời bây giờ làm một cái giấy khai sanh chỉ cho họ hành nghề trong phạm vi khuôn khổ của cái giấy khai sanh đó mà thôi. Bây giờ đòi hỏi các luật sư đang hành nghề đó (thủ tục giấy tờ, lời Luật sư Trần Lâm bổ túc) những hành động đặc biệt. Thứ nhất, nếu chỉ dựa vào khuôn khổ cứng nhắc của luật hiện hành thì không thể nói được điều gì ngoài những điều chính quyền cho phép nói. Còn nếu muốn vượt ra ngoài, theo tôi, có hai con đường.

Một con đường là ngay trong những vụ xét xử phải làm thế nào tìm hết tất cả mọi kẽ hở của luật pháp, những sự bất toàn của luật pháp hiện hành để mà bênh vực, thể hiện cái quyền được tự do bào chữa cho những bị cáo, bảo đảm cho họ được hưởng những sự xét xử công bằng. Làm như thế thì người luật sư sẽ phải chịu những hậu quả của công việc của mình, tức là theo truyên thống của nghê nghiệp luật sư trên thế giới thì rất nhiều người đã làm công việc đó. Tôi không hiểu các đồng nghiệp của tôi ở trong nước có sẵn sàng làm công việc đó hay không.

Ngoài ra còn có con đường khác mà theo kinh nghiệm của chúng tôi trong truyền thống của Luật Sư Đoàn Pháp, thì luật sư là những ngòi bút viết để cổ vũ, bênh vực cho tự do. Nhưng ở Việt Nam, trong khuôn khổ hiện thời không có quyền tự do ngôn luận, không có quyền tự do phát biểu, và báo chí cũng bị bao vây đến nỗi hơn 600 tờ báo trở thành các công cụ của một đường lối cai trị nhất định, thì những luật sư có thiện chí như Luật sư Trần Lâm liệu có làm được công việc đó hay không.

Tôi thấy rất là khó khăn và phải trả giá, vậy liệu những người trong cuộc có sẵn sàng trả giá đó để cho lý tưởng gọi là quyền bào chữa tự do của người luật sư có được thực hiện hay không.

Người luật sư phải tự mình lựa chọn lấy và tự mình dám hành sử, chư còn nếu chính quyền cứ giữ nguyên cái khuôn khổ thì tôi thấy rằng khó lòng mà cải thiện cho được.

- Luật sư Trần Lâm: Tôi đồng ý với Bác là kể ra hãy còn gian nan và kéo dài thật đấy. Nhưng mà tình trạng dân chủ của luật sư thì còn có điều này mà Bác chưa biết. Đó là ông thẩm phán cũng không được độc lập cơ mà. Ông thẩm phán cũng không có dân chủ cơ mà.

Tôi đã cãi cho một vụ mà trong đó người học trò của tôi ngồi ở ghế thẩm phán, còn tôi ở vai luật sư. Khi ra giải lao tôi, tôi nói giữa cá nhân với nhau rằng "Sao cậu lại làm như thế?" thì anh ta đáp "Bác được tự do chứ tôi có được tự do đâu!" Anh ta bảo với tôi như thế thì Bác bảo phải làm sao nào?

Thẩm phán nói với ông thầy của nó đồng thời là luật sư rằng "Luật sư các ông còn được nói lung tung chứ tôi không được tự do", bởi vì ở Việt Nam có cái gọi là "án bỏ túi" cơ mà Bác. Tức là người ta quyết định là vụ này xử thì nên xử như thế nào. Còn phiên toà chỉ là để diễn cơ mà. Đấy, Bác phải biết sự thật toà án nó như thế đấy mà Bác bảo phải thê nọ thế kia .(…)

Phần trên là trích đoạn. Toàn văn cuộc hội luận lưu trữ nơi đây: http://www.rfa.org/vietnamese/

Đặc biệt, nếu độc giả và thính giả muốn góp ý kiến, có thể vào diễn đàn RFA: http://www.rfanews.org/vietbbs/

Chuyện Dài "Miễn" Visa Việt Nam

October 13, 2007-- Chuyện Dài "Miễn" Visa Việt Nam
< newsid="6156">

Home Music Box Forum
Số người online 1154
Trang Chính Thông Tin Tham Luận Tài Liệu Diễn Đàn Tango's Blog
CỘNG ĐỒNG 10/13/2007 5:41:46 AM
Chuyện Dài "Miễn" Visa Việt Nam Chuyện gì đã xẩy ra tại toà Đại sứ Việt Gian cộng sản Bruxelles?

Lê Hùng Bruxelles thứ sáu 12/10/2007.

Một đoàn người Bĩ gốc Việt, trong đó có nhiều cựu quân nhân VNCH, cách đây khoảng 15, 20 năm, đến xứ Bĩ mang danh là tỵ nạn chính trị, hôm nay thứ sáu 12/10/2007, đang đứng sắp hàng để đợi nhận giấy Miễn Visa 5 năm, mà toà Đại sứ Việt cộng Bruxelles hơn cả tháng trước đây đã nhận tiền hẹn ngày đến lấy.

Mỗi người đóng tiền cho mỗi giấy Miễn Visa là 33 euros, ngoài ra còn phải mất cả tuần nhật, một thời gian đủ để móc nối với mấy mụ đàn bà địch vận đang lau quét các quán ăn ở vùng Ixelles mời mọc cán bộ đi « chơi riêng ». Thì ra việc gì cũng có lớp lang sắp đặt cẩn thận, mà nhiều người không biết!.

Chuyện xẩy ra hôm nay tại Toà Đại sứ Việt cộng Bruxelles là vì có vài quan quân « tỵ nạn chính trị » không thuộc bài học « đầu tiên » mỗi khi chạm đến cán bộ Cộng sản Việt nam. Cứ tưởng bở như lối sống tự do có luật lệ của xứ nầy, nên hai nhân viên toà Đại sứ đã cho các vị « tỵ nạn chính trị » nầy đứng « ngắm cảnh toà nhà đại sứ dưới cơn mưa phùn » cả buổi cũng không lạ lắm !.

Trong khi đó, mấy tên người Bĩ « gốc » dù đến sau vẫn được bà Châu, chủ phòng lãnh sự, ký ngay Visa tức thì. Hỏi ra thì biết tên nầy có trao 7 tờ giấy 500, 2 tờ 100 và vài tờ 20 euros, cho tên ngồi nhận Visa. (Không ai biết là tiền gì, nhưng mọi người đã thấy mà khiếp !) Một tên Bĩ « gốc » thứ hai vừa từ ngoài bước vào, cũng được hai tên nhân viên nầy chào đón « bông dua », tay bắt mặt mừng cách vui vẻ tận tình, và chẳng cần sắp hàng chờ đợi !.

Cánh cửa văn phòng bà Châu, lãnh sự quán, vẫn chuyển động mở ra khép lại, tuy rộn ràng tấp nập nhưng rất nhịp nhàng, để cho « visa vào và visa ra ». Việc nầy đã làm cho vài quan nhân tỵ nạn tức bực mà cứ ráng chịu để nhận giấy Miễn Visa. Thấy vậy, một số quan nhân tỵ nạn chính trị » quá nóng ruột nên đã xùng tiết vịt lớn tiếng càu nhàu, nhưng vẫn phải « lễ phép » vì sợ không có giấy Miễn Visa!. Thái độ khúm núm hèn nhát đó đã giúp cho hai tên nhận đơn và nhận tiền tại bàn giấy đặt ngay cửa vào văn phòng toà Đại sứ Việt cộng càng khinh miệt hơn !.

Chuyện nầy không hiểu là chủ trương « đục ngoại tệ kiều bào ruột thịt » của chính quyền bên Hà nội hay của bà Đại sứ Việt cộng tại Bruxelles? Các vị lãnh đạo Hội đoàn tại Bĩ, ai biết « xin chỉ cho », nhất là nên đưa tên họ những quan nhân đến xin xỏ và chầu chực toà Đại sứ Việt cộng. Đây là việc làm thiết thực, tự mình làm chủ được hành động của mình trong phận sự « rữa sạch ao sen cộng đồng ». Xin quý Ngài đừng nói láo trên trời dưới biễn!

Cho hay Việt cộng chẳng ngán gì ai, dù cho chúng đang ở cái xứ Bĩ nầy. Quả thật là văn minh loại rừng rú !!!

Lê Hùng Bruxelles


Print Reply Email
Bạn đọc viết

Tin đã đưa
Kính Gửi Cha Tuyên Úy TGP Sydney
California: Đêm Thắp Nến và Hát Cho Dân Oan
Phá Đường Giây Ma Túy Quốc Tế
Ai Sẽ Đoạt Giải Nobel Hòa Bình (?)
Đại Hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại
PEN: Trần Khải Thanh Thủy Hội Viên Danh Dự
Billboard Linh Mục Lý tại Los Angeles

Xem bài theo ngày tháng
4423870
Copyright © 2005 by Mien Nam Media Groups. Inc Email Liên Lạc: Take2Tango@aol.com

oct.13, 2007--CSVN Bắt Cô Vũ Thanh Phương Tại Tiệm Internet Sài Gòn

Oct.13, 2007--CSVN Bắt Cô Vũ Thanh Phương Tại Tiệm Internet Sài Gòn
CSVN Bắt Cô Vũ Thanh Phương Tại Tiệm Internet Sài Gòn Việt Báo Thứ Bảy, 10/13/2007, 12:02:00 AM

Sài Gòn-VNN) Gần một chục công an, mật vụ CSVN mật phục, quây bắt cô Vũ Thanh Phương trong một tiệm Internet trên đường Huỳnh Văn Bánh, quận Phú Nhuận, Sài Gòn vào hồi trưa nay 12-10 (ngày giờ VN).

Nhóm Phóng Viên Đấu Tranh Vì Công Lý vừa gửi đi bản tin tóm lược sự việc này như sau:

Trưa nay hồi 13 giờ 15 phút ngày 12/10/2007, sau khi làm công việc tại tiệm Thẩm Mỹ Viện Phụ Nữ chuyên sửa sang sắc đẹp và uốn tóc cho khách hàng xong, cô Vũ Thanh Phương đã rời tiệm mà mấy chị em cô làm chủ cửa hàng này và cũng là người trực tiếp làm việc, điều hành. Tiệm Mỹ Viện Phụ Nữ được đặt trên đường Huỳnh Văn Bánh, quận Phú Nhuận, TP Sài Gòn, cô nghỉ trưa đi tới tiệm Cafe Internet tại số 278 đường Huỳnh Văn Bánh gần tiệm Mỹ Viện của nhà để tranh thủ xem thư từ bạn bè gửi cho. Trong lúc cô đang xem thư thì bất ngờ có mấy tên mật vụ an ninh CSVN từ đằng sau ập vào khoá giữ chặt 2 tay cô, đồng thời chúng hô lớn: "Cô Vũ Thanh Phương ngồi yên tại đây, chúng tôi là cán bộ an ninh bảo vệ chính trị đã bắt quả tang cô đang gửi tài liệu và nhận chỉ thị của bọn phản động lưu vong hải ngoại và bọn phản cách mạng trong nước!"

Ngay ít phút sau tốp mật vụ này chúng gọi điện về công an thành phố xin chỉ đạo và tiếp viện thêm lực lượng, tiếp sau đó lập tức có thêm rất nhiều mật vụ, an ninh và công an CSVN thuộc các đơn vị như PA - 38 của sở công an thành phố, đội an ninh nhân dân quận Phú Nhuận và công an phường 11 quận Phú Nhuận, Sài Gòn kéo đến rất đông... Người ta đếm được tổng cộng có từ 9 -10 công an, mật vụ chính trị của các đơn vị trên. Cụ thể có 2 tên công an phường 11 mặc sắc phục ngành tên là Hoàng Ngô Hoài Phương, Ngô Văn Huông, và một tên sĩ quan an ninh thuộc bộ công an CSVN - trung ương bộ phận phía Nam tên là Hoà, số còn lại đều là sĩ quan an ninh chánh trị của thành phố và bộ công an mặc thường phục.

Chúng bắt cô ngồi im một chỗ trước máy tính cô đã dùng trong tiệm để chứng kiến chúng mang máy in từ sở công an thành phố xuống và bắt đầu in tất cả các thư từ trong hộp thư cá nhân ra mà chúng sẽ dùng để vu cáo và gán ghép gọi là những hồ sơ tài liệu phạm pháp vi phạm đến cái gọi là an ninh quốc gia!!! Trong lúc khám xét hộp thư cá nhân của cô Thanh Phương trong máy tại tiệm, chúng đã dùng máy quay camera ghi hình toàn bộ cảnh để là tư liệu và bằng chứng gọi là phạm pháp quả tang?!

Đến hơn 16 giờ chiều, tốp mật vụ và công an trên đã dẫn giải cô về trụ sở là đồn công an phường 11 quận Phú Nhuận đặt tại số 238 đường Nguyễn Đình Chính cùng quận để tiếp tục thẩm vấn. Nội dung thẩm vấn xung quanh mối quan hệ của cô với các cá nhân trong và ngoài nước cùng tham gia tranh đấu đòi dân chủ tự do cho đất nước. Đặc biệt chúng đặt vấn đề nghi ngờ cô là một trong những thành viên chủ chốt của Nhóm Phóng Viên Đấu Tranh Vì Công Lý, một Nhóm công dân quốc nội mà đồng thời họ là những dân oan đi khiếu kiện đang gia tăng các hoạt động giúp đỡ đồng bào dân oan Việt Nam tại Sài gòn khá tích cực và hiệu quả. Tốp an ninh chánh trị CSVN rất căm tức những hoạt động của Nhóm này vì họ đã đưa những bản tin, hình ảnh biểu tình khiếu kiện và cả cảnh tuần hành trên các đường phố Sài Gòn trong mấy đợt xuống đường của đông đảo bà con các tỉnh Nam Bộ vừa qua. Vì thế các cơ quan an ninh mật vụ CSVN tìm mọi cách để đàn áp và bắt bớ Nhóm tranh đấu này nhằm dập tắt mọi hoạt động của Nhóm Phóng Viên nghiệp dư. Chúng cho rằng những tin tức và hình ảnh của cuộc đấu tranh sôi động mà hàng trăm dân oan các tỉnh được phổ biến trên mạng internet là vô cùng nguy hiểm cho chế độ độc tài đảng trị CSVN. Vì qua đó dư luận thế giới bên ngoài và trong nước biết được khá chính xác mọi diễn biến và sự thật về các cuộc biểu tình ôn hoà nhưng khá quyết liệt của đồng bào dân oan trong nước hiện nay. Điều đó không phải ai cũng có thể thực hiện được trong bối cảnh chế độ độc tài toàn trị vẫn xiết chặt các quyền tự do thông tin, tự do báo chí, tự do ngôn luận, tự do biểu tình...

Các nhà báo quốc tế hay kể cả các nhà báo trong nước lại càng khó khăn tiếp cận với loại thực tế và tác nghiệp với những loại nội dung thuộc đề tài nhạy cảm rất nguy hiểm này, mặc dù không có điều luật nào của luật pháp, hiến pháp cấm đoán hoạt động mang tính chất thuần tuý báo chí của họ....

Đến hơn 19 giờ tối (VN), các cô Vũ Thiên Nga, Lư Thị Thu Trang và Lư thị Thu Duyên bất chấp chốt canh gác bao vây trước nhà đã đến đồn công an phường 11 đòi vào thăm gặp trực tiếp và tiếp tế đồ ăn, nước uống cho cô Thanh Phương, nhưng công an không cho họ gặp mặt. Sức khỏe cô Thanh phương lúc này rất kém vì cô đã lên cơn đau bao tử, ngất xỉu do đói mệt và bệnh huyết áp thấp do máu thiếu can xi. Bất chấp sức khoẻ của cô yếu kém như vậy, nhưng nhiều công an, mật vụ CS vẫn bắt cô ngồi để thẩm vấn rất căng thẳng như một tội phạm nghiêm trọng và nguy hiểm...

Khi nhóm chúng tôi thực hiện tường trình bản tin này thì được biết đến 22 giờ 30 cô Vũ Thanh Phương đã gọi điện từ buồng tạm giam giữ của công an phường 11 cho em ruột là Vũ Thiên Nga và cô Lư Thị thu Duyên cho biết: Thiếu tá - phó công an phường 11 tên là Phan Trọng Cường theo chỉ đạo của cấp trên đã ký lệnh tạm giữ hành chánh trong 24 giờ đồng hồ đối với cô với lý do họ vu cáo là cô đã vi phạm luật về an ninh quốc gia, đã có hành vi phát tán các tài liệu chống phá đảng và nhà nước Việt Nam XHCN!

Trước các hành vi xâm phạm quyền con người, quyền tự do dân chủ, quyền bí mật thư tín và điện thoại...của công dân của tốp an ninh mật vụ CS nói trên, cô Thanh Phương đã cương quyết không ký vào các biên bản, hồ sơ mà chúng đã tự lập ra và tuyên bố sẽ tuyệt thực dài ngày để phản đối công an CSVN đã trắng trợn vi phạm Nhân quyền của công dân.

Dư luận cũng từng biết cách đây gần 06 tháng chị Hồ Thị Bích Khương một công dân Việt Nam quê tỉnh Nghệ An, thành viên của Phong trào đấu tranh đòi dân chủ tự do Việt Nam và cũng là thành viên Khối tranh đấu 8406 đã bị an ninh CS tỉnh Nghệ An phục kích bắt giữ cũng tại tiệm internet tại thị trấn Nam Đàn tỉnh Nghệ An và sau đó chúng đã ra lệnh giam chị suốt từ đó đến nay chưa cho gia đình tiếp tế và thăm gặp...

Mới đây công an CSVN lại bắt giữ công dân Lê Thanh Tùng quê ở thị trấn Phù Lỗ, huyện Sóc Sơn thuộc ngoại vi Hà Nội chỉ vì anh ủng hộ công cuộc vận động cho tự do dân chủ và nhân quyền ở Việt nam và đến nay không biết công an Hà Nội đã giam cầm anh Thanh Tùng ở đâu....

Thêm sự kiện mới nhất nữa là cựu giám đốc trường đảng CSVN, kiêm trưởng ban tuyên giáo huyện, ông Vi Đức Hồi người dân tộc Tày, quê ở huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn đang bị bao vây, cô lập và khủng bố rất nặng nề có thể sẽ bị công an bắt giam hoặc đấu tố sắp tới...

Qua các sự kiện tiêu biểu và mới nhất trên đây, chứng tỏ ĐCSVN không ngừng gia tăng đàn áp nhân dân trong nước và ra sức ngăn chặn mọi ước vọng Tự do, Dân chủ của mọi người dân cho đất nước chúng ta. Rõ ràng, là đảng và nhà nước CSVN, thực chất họ chỉ là một băng đảng độc tài mafia nhà nước chuyên nghiệp khủng bố và đè nén cả dân tộc ta bằng bạo quyền phi pháp và hết sức thô bạo.

Vậy nên đừng ai hão huyền mơ tưởng rằng trong nội bộ đảng CSVN hiện nay sẽ tự chuyển hoá tiến bộ và văn minh lên, rằng tự họ sẽ nhận thức ra và thức tỉnh rồi sẽ cải cách sâu rộng, mạnh mẽ hơn nữa để hội nhập sâu vào cộng đồng quốc tế, rằng thể chế lạc hậu và lỗi thời này của họ vốn đầy bệnh hoạn sẽ tự vỡ, tự tan rã mà không cần tranh đấu tích cực...v v.. và... v v...

Trên thực tế đòi hỏi là tất cả những tấm lòng yêu nước cần đẩy mạnh tranh đấu kiên trì, bền bỉ hơn nữa và chỉ có cách đó mới tạo áp lực mạnh buộc đòi tầng lớp thống trị của đảng CSVN phải lui bước và cởi mở hơn nữa mà thôi...

Chúng tôi sẽ thông tin tiếp tục đến dư luận trong, ngoài nước và quốc tế xung quanh vụ bắt giữ cô Vũ Thanh Phương khi có thêm những tư liệu và thông tin mới.

(Nhóm Phóng Viên Đấu Tranh Vì Công Lý tường trình và phổ biến bản tin này từ đường Huỳnh Văn Bánh, quận Phú Nhuận, T P - Sài Gòn, hồi 23 giờ 35 phút ngày 12/10/2007)

TQ Mở Tour Du Lịch Hải Đảo Trường Sa!!!

October 13, 2007--TQ Mở Tour Du Lịch Hải Đảo Trường Sa
http://www.vietbao.com/?ppid=45&pid=4&nid=116195
TQ Mở Tour Du Lịch Hải Đảo Trường Sa!!! Việt Báo Thứ Bảy, 10/13/2007, 12:02:00 AM

Trung Quốc khai trương các hoạt động du lịch đến quần đảo Hoàng Sa, theo bản tin đài VOA hôm 12-10-2007 như sau.

Nhật báo Yomiuri ấn hành tại Nhật Bản trong số ra ngày thứ sáu đã đăng tải một bài báo liên quan tới hoạt động du lịch của Trung Quốc nhưng lại dính líu nhiều tới vấn đề chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam.

Bài báo cho rằng tình trạng va chạm giữa Trung Quốc và Việt Nam tại quần đảo Hoàng Sa có phần chắc là sẽ tăng khi Trung Quốc bắt đầu dụ dỗ các du khách giàu có tới thăm các hải đảo mà cả Trung Quốc lẫn Việt Nam đều cho là của mình.

Phòng du lịch của chính quyền tỉnh Hải Nam - mới đây đã chấp thuận kế hoạch phát triển ngành du lịch tại các nhóm đảo trong vung biển Đông, trong đó gồm cả quần đảo Hoàng Sa - đã bắt đầu khai trương hoạt động du lịch cho các nhóm du khách.

Phía Việt Nam cũng đã từng mở các chuyến du hành ngoạn cảnh tại các đảo đang trong vòng tranh chấp đó.

Sự kiện Trung Quốc gia tăng củng cố chủ quyền của họ trên nhóm đảo nầy bằng phương tiện du lịch chắc chắn sẽ làm cho Việt Nam phẫn nộ mặc dầu trên thực tế thì Trung Quốc đã tổ chức các chuyến đi ngoạn cảnh bằng tàu dân sự lẫn các chiến hạm từ vài năm qua.

Một chuyến du hành kéo dài 3 ngày 4 đêm như thế tốn từ 4000 tới 5000 nhân dân tệ.

Chính phủ Trung Quốc có vẻ tin tưởng rằng một khi gia tăng các hoạt động du lịch như vậy thì họ sẽ tiến dần tới chỗ phát triển trọn vẹn các nhóm đảo trên biển Đông.

Nhật Báo Công Nhân của Trung Quốc trích lời một viên chức chính phủ nói rằng du lịch sẽ mang nhiều lợi lộc kinh tế tới cho nhóm đảo Hoàng Sa, đồng thời đánh dấu xác nhận chủ quyền của Trung Quốc trên toàn bộ các đảo trong vùng biển được họ gọi là biển Nam Trung Hoa nầy.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Oct.14, 2007-DA^N CHU?: HE^. LUA^.N CU?A DDA^'U TRANH KINH TE^'

October 14, 2007--DA^N CHU?: HE^. LUA^.N CU?A DDA^'U TRANH KINH TE^'

Font VNI: Ba?n ddi'nh ke`m/Attachment Font UNICODE:Xin va`o Web: http://VietTUDAN.net

DA^N CHU?: HE^. LUA^.N CU?A DDA^'U TRANH KINH TE^'

Gia'o su+ Tie^'n si~ NGUYE^~N PHU'C LIE^N, Kinh te^'

CSVN co^' thu? na('m la^'y quye^`n ha`nh ddo^.c ddoa'n dde^? de^~ be^` khai tha'c Kinh te^' cho nhu+~ng ca' nha^n dda?ng vie^n va` la~nh dda.o\. Ba vie^.c khai tha'c chi'nh la`: (1) cho nhu+~ng Co^ng ty nu+o+'c ngoa`i khai tha'c ca'c ta`i nguye^n quo^'c gia va` chia mo^.t pha^`n cho ke? na('m quye^`n; (2) du`ng quye^`n bi.t mie^.ng Co^ng nha^n dde^? ba'n re? nha^n lu+.c Vie^.t Nam cho nu+o+'c ngoa`i (tha^.m chi' ba'n ca? dda`n ba` con ga'i ve^` ti`nh du.c); (3) CSVN a`o a`o mo+? ra nhu+~ng Du+. a'n xa^y ca^'t va` ky' nha^.n nhu+~ng mo'n no+. dde^? Da^n chu'ng se~ pha?i e` co^? tra? no+. sau na`y\. Nhu+~ng Du+. a'n na`y pha^`n lo+'n la` dde^? dda'nh bo'ng che^' ddo^. va` trong nhu+~ng mo'n no+. na`y, la~nh dda.o che^' ddo^. dda~ chia cha'c vo+'i nu+o+'c ngoa`i tru'ng tha^`u Du+. a'n\. Ho. pha?i giu+~ quye^`n ddo^.c ta`i, ca^'m tho^ng tin ba'o chi' tu+. do dde^? kho^ng ai co' the^? to^' ca'o, pha?n ddo^'i vie^.c la`m a(n cu+o+'p ta`i sa?n cu?a Quo^'c gia va` cu?a Da^n cho ho.\. Nhu+~ng ngu+o+`i va`o dda?ng ba^y gio+` kho^ng pha?i la` vi` y' thu+'c he^. con me. gi` ca?, ma` chi? la` nha^.p va`o mo^.t dda?ng cu+o+'p dde^? co' quye^`n sinh sa't cu+o+'p cu?a ngu+o+`i kha'c va` cu?a quo^'c gia\. Nhu+~ng tie^'ng ddi.nh hu+o+'ng XHCN chi? la` xa?o ngu+~ bi.p bo+.m\.

Nhu+ng CSVN dda~ xu+? du.ng nhu+~ng tie^'ng bi.p bo+.m a^'y dde^? dda`n a'p, bo? tu` nhu+~ng ai no'i to+'i Tu+. do, Da^n chu?, Nha^n quye^`n\.

Ma(.t Tra^.n Kinh te^'/ Ta`i cha'nh kho^ng the`m no'i dde^'n nhu+~ng tie^'ng Tu+. do, Da^n chu?, Nha^n quye^`n dde^? CSVN la^'y co+' Chi'nh tri. ma` du`ng quye^`n ddo^.c ta`i dda`n a'p\. Ma(.t Tra^.n Kinh te^'/Ta`i cha'nh (KTTC) go^`m ba Lu+.c Lu+o+.ng chi'nh la` No^ng da^n, Co^ng nha^n va` Tu+ doanh, ddi va`o tha(?ng la~nh vu+.c Kinh te^' ma` CSVN ddang nha(`m a(n cu+o+'p\. To^i xin go.i ba Lu+.c lu+o+.ng na`y la` LU+.C LU+O+.NG DDA^'U TRANH KINH TE^'\. CSVN dda~ chi'nh thu+'c cha^'p nha^.n ne^`n Kinh te^' Tu+. do va` Thi. tru+o+`ng, tu+'c la` chi'nh thu+'c pha?i coi vie^.c dda^'u tranh cu?a No^ng da^n, Co^ng nha^n va` Tu+ doanh la` ho+.p ly'\. CSVN ho^.i nha^.p The^' gio+'i ve^` Kinh te^' chu+' chu+a ho^.i nha^.p ve^` Chi'nh tri.\. Lu+.c Lu+o+.ng DDa^'u Tranh Kinh te^' kho^ng nhu+~ng tranh dda^'u ba?o ve^. ta`i sa?n quo^'c gia, ta`i sa?n cho rie^ng mo^~i ca' nha^n, ma` co`n dda^'u tranh vo+'i CSVN tre^n phu+o+ng die^.n ho^.i nha^.p Kinh te^' The^' gio+'i\. Ve^` phu+o+ng die^.n na`y, Lu+.c Lu+o+.ng DDa^'u Tranh Kinh te^' chi? ca^`n giu+~ ddu'ng Lua^.t Le^. Kinh te^' Ho^.i nha^.p, thi` Quo^'c te^' se~ ddu+'ng ve^` phi'a mi`nh dde^? na^ng ddo+~ cuo^.c dda^'u tranh chi'nh dda'ng na`y cho^'ng la.i nhu+~ng tham nhu~ng, a(n ba^?n, lu+`a dda?o cu?a CSVN\.

CSVN kho^ng the^? dde^?u ca'n du`ng chie^u ba`i Chi'nh tri. Di.nh hu+o+'ng XHCN ma` dda`n a'p Lu+.c Lu+o+.ng DDa^'u Tranh Kinh te^' ddu+o+.c\.

Khi Lu+.c Lu+o+.ng DDa^'u Tranh Kinh te^' tha`nh co^ng, thi` tu+. nhie^n Nguye^n ta('c DA^N CHU? pha?i ddu+o+.c a'p du.ng bo+?i mo^.t le~ tu+. nhie^n la` quye^`n Ca'-nha^n-chu?, vo+'i ne^`n ta?ng TU+ HU+~U Kinh te^', ddu+o+.c to^n tro.ng\. Da^n chu? chi? la` He^. Lua^.n ta^'t ye^'u cu?a vie^.c dda^'u tranh tha`nh co^ng ve^` quye^`n Kinh te^' cu?a ba Lu+.c Lu+o+.ng NO^NG DA^N, CO^NG NHA^N va` TU+ DOANH\.

LU+.C LU+O+.NG DDA^'U TRANH KINH TE^'

Lu+.c lu+o+.ng na`y chie^'m to^'i thie^?u 85% Da^n so^' Vie^.t Nam\. DDo' la` Lu+.c lu+o+.ng No^ng da^n, Co^ng nha^n va` Tu+ doanh\. Ho. cu`ng mang mo^.t mu.c ddi'ch dda^'u tranh, ddo' la` cho^'ng la.i nhu+~ng ke? du`ng su+'c ma.nh cu+o+'p quye^`n Kinh te^' cu?a ho.\. Cu`ng mu.c ddi'ch, ne^n kho^ng ca^`n pha?i ke^u go.i ddoa`n ke^'t, ho. cu~ng pha?i tu+. ddo^.ng ke^'t ho+.p la.i vo+'i nhau\.

=> No^ng Da^n no^?i da^.y ddo`i Nha`, DDa^'t:

Cuo^.c no^?i da^.y na`y kho^ng the^? ddu+o+.c gia?i quye^'t\. No' la` ha^.u qua? ta^'t ye^'u cu?a vie^.c tham nhu~ng tra`n lan\. Tham nhu~ng tu+` tre^n xuo^'ng du+o+'i, cu+o+'p nha` dda^'t, ba'n cho ngu+o+`i kha'c ro^`i, thi` la`m sao la^'y la.i ddu+o+.c\. Ma` kho^ng gia?i quye^'t, nghi~a la` Da^n kho^ng co' phu+o+ng tie^.n sinh so^'ng, ddo'i kho^?, che^'t ddo'i, thi` kho^ng the^? na`o nhu+~ng ngu+o+`i ddo'i kho^? a^'y dde^? CSVN ngo^`i che^~m che^. a(n sung su+o+'ng tre^n xu+o+ng ma'u\. Du` su+'c ma.nh Co^ng an dde^'n mu+'c na`o ddi nu+~a cu~ng kho^ng the^? la`m ye^n mie^.ng nhu+~ng ngu+o+`i ddang nga('c ngoa?i che^'t ddo'i, ca^'m ho. kho^ng re^n le^n dde^? xin mie^'ng co+m, tha^.m chi' co`n ddo`i xin ti' huye^'t ddo^'i vo+'i cu+o+`ng quye^`n\.

=> Co^ng Nha^n ddi`nh co^ng cho^'ng bo'c lo^.t:

Nhu+~ng cuo^.c ddi`nh co^ng cu?a Tho+. thuye^`n va^~n tie^'p tu.c va` lan tra`n\. CSVN co^' thu? giu+~ ddo^.c quye^`n dde^? co' the^? bo'c lo^.t su+'c lao ddo^.ng\. Nhu+~ng chu? ngoa.i lai mua re? nha^n co^ng Vie^.t Nam\. Cu+o+`ng quye^`n ddo^.c ta`i ba'n re? nha^n co^ng va` chia cha'c vo+'i ngoa.i lai cho tu'i rie^ng cu?a mi`nh\. Nhu+~ng Co^ng ty quo^'c doanh du`ng quye^`n to^.c ta`i ma` tra? lu+o+ng re?, bo'c lo^.t nha^n co^ng\. Khi va^.t gia' chu+a le^n, thi` ho. co`n chi.u ddu+.ng ddu+o+.c\. Nhu+ng khi va^.t gia' ta(ng vo.t, thi` su+'c chi.u ddu+.ng kho^ng no^?i, dda`nh pha?i ddi`nh co^ng, dda^'u tranh cho^'ng bo'c lo^.t\. Cu`ng cu+.c qua', thi` ho. co' ki`m bu'a sa(~n trong tay va` kho^ng so+. ha~i gi` Co^ng ddoa`n nha` nu+o+'c hoa(.c Co^ng an\.

Hai cuo^.c no^?i da^.y tre^n dda^y dde^'n tu+` gio+'i lao ddo^.ng cu`ng cu+.c ma` Co^.ng sa?n go.i la` gio+'i vo^ sa?n\. Hi`nh a?nh bu'a lie^`m co`n hie^.n ra tru+o+'c ma('t Nguye^~n Minh Trie^'t dde^? o^ng pha?i so+. ha~i\.

=> Tu+ doanh cho^'ng dda(.c quye^`n Kinh te^' Quo^'c doanh

Gio+'i Tu+ doanh, trong mo^.t ne^`n Kinh te^' Tu+. do va` Thi. tru+o+`ng, la` ne^`n ta?ng cho pha't trie^?n Kinh te^' be^`n vu+~ng va` la^u da`i\. Su+. ddo^.c la^.p cu?a Kinh te^' ddo^'i vo+'i nhu+~ng a?nh hu+o+?ng nha^'t tho+`i cu?a Chi'nh tri. la` ca^`n thie^'t bo+?i vi` su+. so^'ng cu?a mo^.t Co^ng ty ca^`n pha?i ddu+o+.c xa^y du+.ng trong mo^.t vie^~n tu+o+.ng la^u da`i ho+n nhie^`u\. Nhie^`u the^' he^. no^'i tie^'p cuo^.c so^'ng cu?a Co^ng ty va` luo^n luo^n ti`m mo.i ca'ch dde^? Co^ng ty tru+o+`ng to^`n\. Ve^` phu+o+ng die^.n Kinh te^', nhu+~ng quye^'t ddi.nh pha?i du+.a tre^n quye^`n lo+.i va^.t cha^'t ca' nha^n, nghi~a la` dda~ pha?i dda(.t ra va^'n dde^` Tu+. do, Da^n chu?, Co^ng ba(`ng du+.a tre^n quye^`n ca(n ba?n la` Tu+ hu+~u\.

Mo^.t ne^`n Kinh te^' to^n tro.ng Tu+ hu+~u thu+.c su+. kho^ng the^? kho^ng co' Tu+. do, Da^n chu?, Co^ng ba(`ng ma` chi'nh nhu+~ng Ca'-nha^n-chu? tu+. ddo^.ng thie^'t la^.p le^n\.

TU.T DO^'C KINH TE^' THO^I THU'C NHU+~NG DDO^.T BIE^'N CU?A LU+.C LU+O+.NG KINH TE^'

DDa^y la` con ddu+o+`ng ddi cu?a Kinh te^'/ Ta`i cha'nh dde^'n tu+` vie^.c kie^'m a(n cu?a tu+`ng ca' nha^n ma` quye^`n lu+.c Chi'nh tri. na('m la^'y hoa(.c tru+.c tie^'p can thie^.p dde^? thu? lo+.i\. Ne^`n Kinh te^' Chi? huy Ta^.p quye^`n dda~ tha^'t ba.i\. Mie^.ng no'i la` theo Kinh te^' Tu+. do va` Thi. tru+o+`ng, nhu+ng tre^n thu+.c te^' ta.i Vie^.t Nam, ddo' la` ne^`n Kinh te^' va^~n bi. quye^`n Chi'nh tri. ddo^.c ta`i can thie^.p va`o va` bo'c lo^.t\. Hie^.n tu+o+.ng tu.t gio^'c Kinh te^'/ Ta`i cha'nh dda~ xua^'t hie^.n trong nhu+~ng tha'ng ga^`n dda^y nha^'t: va^.t gia' ta(ng vo.t, ddo^`ng lu+o+ng kho^ng theo ki.p, la.m pha't qua' ddo^., tie^`n te^. ma^'t gia'\. The^m va`o ddo', tha'i ddo^. co^' thu? giu+~ quye^`n Chi'nh tri. ddo^.c ta`i, ma(.c da^`u dda~ ho^.i nha^.p Kinh te^' The^' gio+'i, ga^y ra nhu+~ng kho' kha(n xua^'t ca?ng\. Ta^'t ca? nhu+~ng ye^'u to^' na`y la`m tu.t do^'c Kinh te^' va` se~ ddu+a dde^'n DDo^.t Bie^'n Chi'nh tri.\. Con ddu+o+`ng tu.t do^'c Kinh te^' na`y, cho du` o^ng to^? Co^ng an ddo^.c a'c nha^'t cu~ng kho^ng the^? ca?n ddu+o+.c\.

Gia'o su+ Tie^'n si~ NGUYE^~N PHU'C LIE^N, Kinh te^'

Oct.15.07- Đơn Tố Cáo của Phạm Thị Nhung

ओक्ट.15, 2007- Đơn Tố Cáo của Phạm Thị Nhung
October 15, 2007- Đơn Tố Cáo của Phạm Thị Nhung magnify

VIỆT NAM 10/14/2007 8:14:19 PM

Đơn Tố Cáo của Phạm Thị Nhung

Ảnh(1) trung tá công an Điền Văn Toàn đang xô đẩy lôi kéo định hành hung và đánh đập tôi để cướp đất của một gia đình bộ đội có công lao với đảng CSVN và chế độ. Ảnh này chụp trong cuỡng chiếm cướp đất thô bạo, 22/4/2005.

Ninh bình ngày 10 tháng 10 năm 2007

Đơn tố cáo ông Nguyễn Văn Tỉnh chủ tịch UBND

thị xã Ninh Bình, tỉnh Ninh Bình và đồng bọn!

(Lần thứ 3)

Ông Lê Tiến Hào - Phó tổng thanh tra chính phủ ký số công văn số 1386/TTCP-V6 trả lời đơn khiếu tố ngày 04/7/2007 là hành vi lợi dụng chức vụ quyền hạn bảo kê, bao che cho ông Nguyễn Văn Tỉnh- Chủ tịch thành phố Ninh bình có hành vi phạm tội, lợi dụng chức vụ quyền hạn trong thi hành công vụ, làm bừa, làm ẩu, làm càn, làm trái hiến pháp, pháp luật, tổ chức phá hoại chỗ ở của gia đình bệnh binh (4 người) và cướp 1320m2 đất bám mặt dường Trần Hưng Đạo (đường quốc lộ 1A) thành phố Ninh bình của gia đình chúng tôi.

Kính gửi: - Ông Nguyễn Tấn Dũng - Thủ tướng chính phủ nước CHXHCN Việt Nam Ông Lê Tiến Hào - Phó tổng thanh tra chính phủ ký số công văn số 1386/TTCP-V6 trả lời đơn khiếu tố ngày 04/7/2007 là hành vi lợi dụng chức vụ quyền hạn bảo kê, bao che cho ông Nguyễn Văn Tỉnh- Chủ tịch thành phố Ninh bình có hành vi phạm tội, lợi dụng chức vụ quyền hạn trong thi hành công vụ, làm bừa, làm ẩu, làm càn, làm trái hiến pháp, pháp luật, tổ chức phá hoại chỗ ở của gia đình bệnh binh (4 người) và cướp 1320m2 đất bám mặt dường Trần Hưng Đạo (đường quốc lộ 1A) thành phố Ninh bình của gia đình chúng tôi.Kính gửi: - Ông Nguyễn Tấn Dũng - Thủ tướng chính phủ nước CHXHCN Việt Nam

Tôi tên là: Phạm Thị Nhung, sinh năm 1959 nguyên phó ban thương binh xã hội phường - Nam thành thị xã Ninh Bình , tỉnh Ninh Bình.

Chồng là Vũ Văn Khải bệnh binh bậc 2/3, em liệt sỹ Vũ Xuân Tẩu, hai con còn nhỏ là học sinh.

Hộ khẩu thuộc phố Yết kiêu, Phường Nam thành, TP-Ninh bình, Tỉnh - Ninh Bình

Tôi xin trình bầy với quí ông với nội dung như sau. Gia đình tôi đang có cuộc sống yên bình, hạnh phúc thì bị những người gọi là đại diện cho Đảng CSVN, chính quyền chiếm dụng 1320m2 đất, gồm có đất ở 613m2 được xã Ninh Thành cấp năm 1984 và 707m2 đất vườn phường Quang Trung giao năm 1985 khi chưa có thủ tục thu hồi đất theo luật cụ thể như:

- Không có dự án khả thi do chính phủ phê duyệt

- Không có quyết định thu hồi đất cho hộ gia đình ( điều 44 khoản 2 luật đất đai năm 2003)

- Không có quyết định di chuyển chỗ ở do cấp có thẩm quyền phê duyệt.

- Không có phương án đền bù thiệt hại có hiệu lực thi hành ( điều 39 luật đất đai năm 2003 )

Ngày 15/4/2005 ông Nguyễn Văn Tỉnh ký quyết định số 631/QĐ-UBND cưỡng chế, giải phóng mặt bằng nói là thực hiện dự án quy hoạch công viên cây xanh.

Ngày 22/4/2005 ông Nguyễn Văn Tỉnh tổ chức 300-400 người là đảng viên CSVN, cán bộ, công an, an ninh, dùng phương tiện cơ giới pha hủy 47m2 nhà mái bằng kiên cố, công trình phụ, cây cối và vật liệu kiến trúc, để cướp đoạt 1320m2 đất gia đình tôi đang sử dụng hợp pháp. Chúng còn cướp đoạt sách vở của 2 con tôi, cướp đoạt quần áo, đồ dùng hàng ngày của gia đình, cướp đoạt bát hương bàn thờ tổ tiên và thờ cúng liệt sỹ Vũ Xuân Tẩu anh chồng tôi. Bọn người bất lương lưu manh và tàn bạo này đã đẩy gia đình chúng tôi vào cảnh khốn cùng, sống lang thang ăn xin đầu đường vỉa hè, chồng tôi là bệnh binh do đã từng hy sinh xương máu cho đảng và nhà nước cùng chế độ XHCN và cho quyền cao chức trọng cho các ông nắm quyền hiện nay. Chồng tôi hàng ngày đau đớn do bị bệnh tật hành hạ về thể xác, nay lại bị lũ quan tham bất lương hành hạ về tinh thần, không có chỗ ở phải nương nhờ anh em bạn bè lúc đau ốm khi thì ở Ninh bình, Thái bình, Hà nội...Nay lại bị công an Ninh Bình liên tục mò đến quấy nhiễu, đe dọa, tra khảo, khống chế. Bản thân tôi có 3 năm đi bộ đội, 19 năm 7 tháng công tác xã, phường, nhưng vì những kẻ có chức quyền có phe cánh muốn cướp đất gia đình họ buộc tôi nghỉ việc từ tháng 11/2001 đến nay không giải quyết chế độ (biên bản nghỉ việc trong công tác hoàn thành nhiệm vụ) chế độ quà tết + ngày thương binh liệt sĩ 27/7 đối với gia đình chính sách cán bộ lý do không có nhà nên cất giữ. Cả thành phố “hân hoan đón mừng thành phố lên đô thị loại 3” (cũng nhờ một phần đất của gia đình tôi bị cướp) mỗi hộ được 50.000đ tiêu chuẩn gia đình tôi cũng bị cán bộ giữ luôn ? Hai vợ chồng tôi là bộ đội đã hoàn thành nghĩa vụ trở về, đều là đảng viên ĐCSVN bị khai trừ khỏi đảng, khai trừ khỏi hội cựu chiến binh và các đoàn thể xã hội cũng vì không chịu hiến tặng đất, tài sản, danh dự, nhân phẩm để nuôi bọn quan tham.

-Việc làm của ông Tỉnh và những đảng viên CSVN thoái hóa ở Ninh Bình đã vi phạm các điều 12, 18, 23, 51, 52, 55, 58, 59, 60, 71, 73, 79 của hiến pháp nước CHXHCN VN. Vi phạm các điều 16, 70 luật Khiếu nại tố cáo (KNTC). Vi phạm các điều 39, 44, 56, 105, 107 của luật đất đai năm 2003.

Kính thưa các vị lãnh đạo đảng CSVN và nhà nước!

Hai vợ chồng tôi đều trưởng thành và phục vụ trong quân đội nhân dân Việt Nam, tuổi thanh xuân của chúng tôi đã ra sức phấn đấu rèn luyện trở thành người đảng viên của ĐCS Việt Nam do Chủ Tịch Hồ Chí Minh sáng lập. Khi chúng tôi rời quân đội trở về địa phương cuộc sống khó khăn bằng sức lao động chân chính chúng tôi cố nuôi con ăn học tin vào sự lãnh đạo sáng suốt của đảng CSVN theo khẩu hiệu là : “Làm cho dân giầu nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”. Chúng tôi những tin vào sự nghiêm minh của hiến pháp, pháp luật nhà nước CHXHCN Việt Nam với khẩu hiệu vẫn được tuyên truyền hành ngày không biết mệt mỏi : nhà nước ta là “Của dân, do dân, vì dân”...

Nào ngờ một số các ông đảng viên CSVN có chức, có quyền họ lại lợi dụng chức quyền làm trái chính sách của đảng và nhà nước đã trà đạp thô bạo trắng trợn lên hiến pháp và chính pháp luật của nhà nước. Chúng đã ngang nhiên xâm phạm quyền và lợi ích hợp pháp của gia đình tôi, dã man hơn nữa là chúng còn định bóp chết tương lai của 2 con tôi chúng chỉ là học sinh, ngoài việc học chúng phải lao động phụ giúp bố, mẹ công việc hàng ngày. Khi chúng vừa bước chân vào trường Đại học, bà con khối phố, bạn bè đến chia sẻ niềm vui cùng gia đình. Ông chủ tịch phường người đại diện cho chính quyền hằn học ghi vào hồ sơ sinh viên 2 cháu, “Bản thân và gia đình chưa chấp hành chính sách của đảng và nhà nước ở địa phương về việc giải phóng mặt bằng (GPMB) ”. Thậm tệ hơn công an thị xã và tỉnh Ninh Bình còn đến tận trường Đại học Y khoa Thái bình là nơi các cháu học để đe doạ.

Ảnh(2): Một nữ công an đang xô đẩy định hành hung tôi để cướp đất đai của 1 gia đình thuộc diện chính sách vì đã có nhiều năm phục vụ quân đội, chính quyền phường, xã trong ngày gia đình tôi bị cưỡng chế trái luật pháp 22/4/2005. Xung quanh là gần 400 các cán bộ đảng viên, giao thông công chánh, thanh niên xung kích, dân phòng địa phương bao vây để hỗ trợ để cướp đoạt tài sản của gia đình tôi. Còn bên cạnh là một trung tá công an đang to mồm hò hét chỉ đạo đồng bọn thực thi việc cướp đoạt tài sản của gia đình chúng tôi.

Tôi gửi đơn đến các cấp chính quyền nhưng sự việc không được giải quyết công minh theo luật định, nên khởi kiện ra toà, sau khi thụ lý hồ sơ, 3 cấp toà trả lại hồ sơ với lý do, “không thuộc thẩm quyền theo điều 11 của Pháp lệnh giải quyết các vụ án hành chính”. Nhờ cán cân công lý không được lại trở lại với đảng, chính quyền.

Khi đối thoại với đoàn thanh tra tôi yêu cầu làm rõ.

1-Dự án 405 là dự án nào? Công khai dự án cho tôi biết để thực hiện và cũng được ông Vũ Văn Tám-phó chủ tịch tỉnh tiếp, sau đó ông trả lời tại số 138 ngày 13/12/2003 là không có dự án 405, giấy mời thực hiện dự án 405 là do cán bộ quen tay viết tắt ? Như vậy chứng minh cán bộ lừa dân để ăn cướp đất.

2-Dự án quốc lộ 10. Cán bộ đưa cho gia đình tôi bảng áp giá không có người ký, không con dấu. Tôi được biết dự án đường 10 năm 1997, đền bù cho dân là 2.640.000đ/1m2, tổng diện tích đất của gia đình tôi là 1320m2, trong đó đất ở là 613m2, các quan cửa quyền lại tự áp đặt đền bù như sau : Đất ở đền 405m2 phân 2 loại, 230m2 đền 600.000đ/1m2, 205m2 đền giá 480.000đ/1m2, còn 780m2 đất ở, 707m2 đất vườn không đền bù hỏi việc làm của các quan áp dụng theo luật pháp nào? Thực tế đây cũng là hành động ăn cướp đất của gia đình chúng tôi một gia đình có công lao với đảng CSVN, nhà nước VN XHCN, chế độ XHCN và quân đội nhân dân Việt Nam mà thôi.

3-Sau đó họ lại nói để thực hiện dự án qui hoạch công viên cây xanh, chưa có quyết định thu hồi đất, ông Nguyễn Văn Tỉnh chủ tịch thị xã Ninh Bình lại ra quyết định cưỡng chế số 631/QĐ-UB ngày 15/4/2005 ghi cưỡng chế 507m2 đất ở, ngày 22/4/2005 ông Tỉnh đã lạm dụng cưỡng chế 1320m2 đất. Bảng áp giá chỉ đền bù 39m2, nhà mái bằng, lại cưỡng chế 47m2 nhà mái bàng kiên cố. Trong quyết định cưỡng chế không ghi phần tài sản, đồ dùng vật dụng hàng ngày, sách vở học sinh khi cưỡng chế ông Tỉnh chỉ đạo cướp đoạt tất cả hòng chặn đường sống của công dân. Tôi xin hỏi việc làm đó có phải chính sách của đảng, pháp luật nhà nước CHXHCN Việt nam không? Là công dân tôi thấy việc làm của những người đại diện cho đảng, chính quyền không khách quan, thiếu sự minh mạch. Như vậy có phải tại đất gia đình tôi lại nằm trong 3 dự án ? Tại tôi là chủ đất các ông quan cửa quyền lại tự chia sẻ đất tự áp đặt đền bù ? Sau khi tham khảo luật tôi thấy rằng :

- Rõ ràng chúng đã lập dự án giả để ăn cướp đất đai, tài sản của dân. Vi phạm điều 139 Bộ luật hình sự tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản.

- Việc thu hồi đất và đền bù GPMB chưa công khai không đúng qui trình pháp luật được qui định tại điều 39 + 44 luật đất đai năm 2003, vi phạm điều 174 Bộ luật hình sự về tội vi phạm các qui định về quản lý đất đai.

- Việc cưỡng chế trái pháp luật là hành động phát xít. Phải truy cứu trách nhiệm hình sự đối với Nguyễn Văn Tỉnh theo điều 124Bộ luật hình sự tội xâm phạm chỗ ở của công dân.

Lẽ ra khi cơ quan thanh tra làm rõ hành vi lạm dụng chức vụ quyền hạn trong thi hành công vụ của ông Nguyễn Văn Tỉnh làm bừa, làm ẩu, làm càn trái với hiến pháp luật, phải truy cứu trách nhiệm dân sự, hình sự. Ông Bùi Văn Thắng - là chủ tịch UBND tỉnh Ninh Bình lại ký kết luận 01 ngày 16/3/2006 không căn cứ vào hiến pháp, pháp luật để quản lý xã hội bằng pháp luật, không nhìn thẳng vào sự thật sửa sai để giữ an ninh trật tự bảo vệ cuộc sống yên bình, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho nhân dân. Ông lại né tránh, đe doạ khống chế người KNTC, bao che những tội ác mà ông Tỉnh đã gây ra. Tôi tố cáo ông Bùi Văn Thắng ra kết luận 01 là trái hiến pháp, pháp luật. Ông Lê Tiến Hào - Phó tổng thanh tra chính phủ lại tự ra công văn số 1386/TTCP-V6 ngày 04/7/2007, cũng như ông Thắng, ông Hào chối bỏ thẩm quyền, nhiệm vụ cương vị của người lãnh đạo nghành thanh tra tiếp tục bảo kê, bao che tiếp tay cho bọn quan tham tại địa phương Ninh Bình chúng tôi lộng hành tội lỗi.

Từ những lý do trên tôi tố cáo ông Lê Tiến Hào - Phó tổng thanh tra chính phủ nước CHXHCN Việt Nam

- Tội lạm dụng chức vụ quyền hạn, bảo kê, bao che tiếp tay một số cán bộ thoái hoá biến chất ở Ninh Bình, đã bỏ lọt tội phạm Nguyễn Văn Tỉnh - chủ tịch UBND thành phố Ninh bình.

- Thiếu trách nhiệm trong công tác thanh tra gây hậu quả nghiêm trọng làm mất lòng tin của dân với nghành thanh tra, làm mất lòng tin của dân với đảng, nhà nước.

Vào ngày 18/7 và ngày 14/9/2007 tôi đã gửi đơn tố cáo ông Hào đến các vị lãnh đạo cấp cao của Đảng, Quốc Hội, Nhà nước và Chính phủ nhưng sự việc vẫn chưa được giải quyết, do vậy ông Tỉnh vẫn tiếp tục tăng cường công an, đảng viên, cán bộ đàn áp gia đình tôi trả thù người đã dám khiếu nại tố cáo (KNTC) cụ thể gần đây nhất là các ngày 23 + 26 /9 /2007 và ngày 02/10/2007 khi gia đình tôi đang ở trên thửa đất hợp pháp của mình, họ không có giấy tờ pháp lý nào xông vào nơi ở gia đình tôi, tiếp tục cướp đi đồ dùng, tài sản, đàn áp bắt tôi cấm gia đình không được ở trên mảnh đất hợp pháp của mình chưa hề có quyết định thu hồi đất của cơ quan có thẩm quyền, mặc dù tôi đã yêu cầu nhiều năm? (Tôi xin gửi kèm một số hình ảnh gia đình đang bị chính quyền và công an thị xã Ninh Bình đàn áp, hình ảnh tôi đang bị người mặc thường phục kéo lôi là trung tá công an Điền Văn Toàn)

Nay tôi làm đơn này với mong muốn ông Nguyễn Tấn Dũng - Thủ tướng chính phủ nước CHXHCN Việt Nam trực tiếp giải quyết vụ việc cho gia đình, để ngăn chặn tội ác của Nguyễn Văn Tỉnh và đồng bọn đã và đang thực hiện tiêu diệt những người dân lương thiện để ăn cướp đất đai, tài sản hợp pháp của họ.

- Buộc ông Tỉnh và chính quyền nhân danh uỷ ban nhân dân (UBND) khôi phục lại chỗ ở 47,025m2 nhà mái bằng kiên cố, 42m2 nhà bán hàng, trả lại toàn bộ tài sản, đồ dùng hàng ngày, sách vở của con tôi, bàn thờ gia tiên của gia đình và bàn thờ liệt sỹ, bồi thường thiệt hại do việc làm trái pháp luật của chúng vào ngày 22/4/2005 gây ra.

- Buộc ông Tỉnh và UBND thành phố Ninh Bình khôi phục hiện trạng 707 m2 đất vườn, 613m2 đất ở. Tổng 1302m2 đất bám mặt đường Trần Hưng Đạo (quốc lộ 1A) thành phố Ninh Bình, cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất để gia đình tôi ổn định cuộc sống.

- Buộc UBND TP- Ninh Bình giải quyết chế độ xã, phường cho tôi theo điều 41 luật lao động.

- Buộc ông Tỉnh và UBND thành phố Ninh bình xin lỗi gia đình tôi bằng văn bản, khôi phục lại nhân quyền, quyền sống, quyền con người, quyền công dân về chính trị, kinh tế, dân sự, văn hóa xã hội để trả lại cuộc sống bình yên cho gia đình tôi.

Gia đình tôi xin trân trọng cảm ơn.

Người làm đơn đã ký tên

Cựu bộ đội Phạm Thị Nhung

Lưu và gửi:

- Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh.

- Ban bí thư và Bộ chính trị.

- Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết.

- Chủ tịch QH, Nguyễn Phú Trọng.

- UBTV Quốc Hội.

- Thủ tướng chính phủ Nguyễn Tấn Dũng.

- Tổng thanh tra CP, Trần Văn Truyền.

- Thường trực BCĐ chống tham nhũng TW.

- Trung ương MTTQ Việt Nam.

- Các cơ quan thông tin đại chúng, báo đài.

Copyright © 2005 by Mien Nam Media Groups. Inc Email Liên Lạc: Take2Tango@aol.com

Quốc hội Hoa Kỳ vinh danh Đức Dalai Lama

October 15, 2007--Quốc hội Hoa Kỳ vinh danh Đức Dalai Lama

Quốc hội Hoa Kỳ vinh danh Đức Dalai Lama

DCVOnlineTin ngắn Tổng thống Bush sẽ tham dự buổi lễ vinh danh Đức Đà Lai Lạt Ma tại Quốc hội Hoa Kỳ hôm thứ tư tới đây Mặc dù có thể gây căng thẳng cho mối quan hệ giữa hai nước Hoa Kỳ và Trung Quốc, Tổng thống George W. Bush quyết định sẽ đến tham dự buổi lễ trao tặng huân chương dân sự cao qúy nhất của Quốc hội Hoa Kỳ gọi là Congressional Gold Medal cho Đức Đà Lai Lạt Ma (Dalai Lama), nhà lãnh đạo Phật giáo Tây tạng lưu vong, người mà chính phủ Trung Quốc không ngừng lên án là “kẻ có chủ trương ly khai Tây tạng ra khỏi Trung Quốc.” Quốc hội Hoa Kỳ đã từng trao tặng huân chương cao qúy này cho Mẹ Teresa, cựu Tổng thống Nam Phi Nelson Mandela, Đức Giáo hoàng John Paull II và vợ chồng cố Tổng thống Reagan. Được biết, buổi lễ trao tặng huân chương cao qúy này sẽ được tổ chức ở Capitol Hill hôm thứ tư tới đây, nhưng trước đó một ngày, Tổng thống Bush sẽ mời Đức Dalai Lama đến tư dinh của mình ở Tòa Bạch Cung vào thứ ba này. Bắc Kinh đã phản đối mạnh mẽ chuyện vinh danh Đức Dalai Lama này. “Trung Quốc cương quyết phản đối chuyện trao tặng vị Lạt Ma cái gọi là Congressional Gold Medal, và mạnh mẽ phản đối bất cứ người nào hay bất cứ quốc gia nào dùng chuyện Lạt Ma để can thiệp việc nội bộ của Trung Quốc,” phát ngôn viên của Bộ Ngoại giao Trung Quốc Liu Jianchao nói như trên trong một cuộc họp báo ở Bắc Kinh.
Đức Dalai Lama và TT George W. Bush tại Nhà Trắng, tháng 9 2003 - Nguồn: White House
Trong bài diễn văn sẽ đọc vào thứ tư tuần tới, Tổng thống Bush cho rằng “Đức Dalai Lama là một nhà lãnh đạo tinh thần cao cả với mục đích của mình là đòi hỏi cho người Tây tạng có được tự do thờ phượng và bảo vệ quê hương của họ, nhưng điều đó không có nghĩa là họ tìm kiếm sự độc lập từ Trung Quốc,” phát ngôn viên của Hội đồng Cố vấn Quốc gia Hoa Kỳ ông Gordon Johndroe nói như trên. “Những nhà lãnh đạo Trung Quốc nên tìm hiểu để biết Đức Dalai Lama như chúng tôi đã từng.” Bài diễn văn của Tổng thống Bush cũng nói rằng “Đức Dalai Lama sẽ được vinh danh vì ngài đã có “những đóng góp lâu dài và vĩ đại cho hòa bình, bất bạo động, nhân quyền, và niềm tin vào tôn giáo.” Đức Dalai Lama hiện sống ở Ấn Độ sau khi rời vùng núi Hy Mã Lạp Sơn năm 1959 lúc cuộc nổi dậy của người Tây tạng chống lại sự cai trị của Trung Quốc thất bại. Ngài được đa số người Tây tạng xem như là vị lãnh đạo tinh thần của họ, cho dẫu Trung Quốc không ngừng nghỉ bêu rếu ngài, và trong qúa khứ đã chống đối dữ dội các chuyến viếng thăm các quốc gia trên thế giới của Đức Dalai Lama. Trong quá khứ, Trung Quốc đã áp lực nặng nề lên các quốc gia nơi Đức Dalai Lama thăm viếng. Điển hình là mới tháng 6 năm nay, khi ngài viếng thăm Úc Đại Lợi (Australia), Trung Quốc - với mối mậu dịch với Úc lên tới 52 tỉ Mỹ kim năm ngoái, đã áp lực chính khách Úc dữ dội đến nỗi ông Kevin Ruud, thủ lãnh đảng Lao động đối lập đã tránh né không tiếp ngài. Ông đương kim Thủ tướng John Howard, vốn đang thua điểm ông Kevin Ruud, bèn nắm lấy thời cơ và tuyên bố sẽ tiếp Đức Dalai Lama, ông nói rằng: “Muốn tiếp ai là chuyện của tôi,” để chứng tỏ với cử tri sự độc lập của mình trước áp lực ngoại bang – mà trong trường hợp này là Trung Quốc - khi mùa bầu cử sắp tới. Chỉ 12 giờ sau đó, ông Kevin Ruud đổi ý, tuyên bố cũng sẽ tiếp Đức Dalai Lama. Tóm lại, Dalai Lama không phải hủy chuyến đi đó. Ngược lại chuyến viếng thăm Vương quốc Bỉ một tháng trước đó, dự trù là hai ngày 11 và 12 tháng Năm năm 2007, cũng vì áp lực của Trung Quốc mà Vương quốc Bỉ phải yêu cầu ngài hủy bỏ chuyến viếng thăm này chỉ mấy ngày trước khi ngài lên đường. Trung Quốc cho rằng Tây tạng là một phần của Trung Quốc cả hằng thế kỷ trước đây, nhưng người Tây tạng thì cho rằng Tây tạng thực sự độc lập hầu hết chính ngay trong thời gian đó. Trong lời thông báo của Quốc hội Hoa Kỳ: “Đức Dalai Lama đã được công nhận bởi Hoa Kỳ và khắp thế giới như là nhà lãnh đạo của quyền năng tôn giáo và tinh thần.” Quốc hội Hoa Kỳ cũng đề cao Đức Dalai Lama đã đấu tranh cho dân chủ, tự do và di sản văn hóa của Tây tạng, cho rằng ngài thúc đẩy hòa bình cho Tây tạng qua “sự hòa giải bằng thương thảo về vấn đề Tây tạng, dựa trên sự tự trị của Tây tạng tuy rằng Tây tạng vẫn là một phần của Trung Quốc.” Đức Dalai Lama nhấn mạnh rằng ngài chỉ muốn sự “tự trị thực sự” cho Tây tạng, chứ không phải là nền độc lập gì cả, nhưng Bắc Kinh không chịu lắng nghe và tiếp tục kết án ngài cố tình ly khai Tây tạng ra khỏi Trung Quốc. © DCVOnline

Cuộc chiến biểu tình của chúng ta (I)

October 15, 2007--Cuộc chiến biểu tình của chúng ta (I)
Cuộc chiến biểu tình của chúng ta (I) Huỳnh Việt Lang I. Biểu tình 1. Biểu tình không giấy phép Biểu tình là một hình thức phản ánh quan điểm, ý chí một tập thể quần chúng; một cơ hội để nhân dân lên tiếng trong vị thế của mình, từ một nơi bên ngoài phòng họp nghị viện: đường phố. Trong hành động, biểu tình có sắc thái như một chuỗi hoạt động chiếm giữ nhất thời các đường phố, phong tỏa có giới hạn các hoạt động công cộng. Về mặt pháp luật, biểu hiện rõ nét nhất của một pháp luật độc tài là trong hệ thống pháp luật ấy không có điều khoản công nhận biểu tình. Những khác nhau về quy định pháp luật này dẫn đến trong thực tế thế giới đang tồn tại hai loại biểu tình: biểu tình ở các nước dân chủ và biểu tình ở các nước phi dân chủ. Do đó, biểu tình đấu tranh dân chủ chắc chắn sẽ khác với biểu tình do các nghiệp đoàn lao động, các cộng đồng sắc tộc tổ chức hoặc nói chung: các cuộc biểu tình có giấy phép. Trong phạm vi bài viết này, tác giả chỉ bàn đến các cuộc biểu tình không có giấy phép. 2. Biểu tình và cách mạng dân chủ Đàn áp biểu tình ở Burma (Oct. 5, 2007) Nguồn: AP Biểu tình là một phương thức đấu tranh của lực lượng cách mạng dân chủ trong xã hội. Dân chủ thực sự chỉ có khi người dân được quyền chứng tỏ sức mạnh của mình, không có các cuộc biểu tình thì đừng bao giờ mong có dân chủ. Trong thực tế, biểu tình đang từng bước được hoàn thiện qua các cuộc cách mạng; thậm chí, trở thành một biện pháp hữu hiệu giành chính quyền của những lực lượng dân chủ nhiều nơi trên thế giới hôm nay. Kể từ sau cách mạng nhung ở Czechoslovakia (Tiệp Khắc), biểu tình đã có những bước thay đổi lớn về chất. Ðược khẳng định ở cách mạng cam Ukraina: trở nên quyết liệt hơn, biểu tình trở thành một hình thức tiến hành cách mạng có tính khả thi cao. Các công đoạn biểu tình từng bước được hoàn thiện, gần như trở thành một phương án giải quyết tối ưu cho những phong trào cách mạng dân chủ phi bạo lực. Tuy nhiên, tự bản thân cuộc biểu tình không làm nảy sinh cách mạng, lực lượng cách mạng kiến tạo nên sự thành công của cuộc biểu tình thông qua hàng loạt các bước chuẩn bị cần thiết. Ðồng thời, cách mạng không nổ ra trong biểu tình, biểu tình trở thành tiêu điểm tập trung quần chúng ủng hộ cách mạng. Tất nhiên, ngay trong quá trình diễn tiến của biểu tình, mục tiêu đấu tranh của lực lượng cách mạng là đồng nhất với nguyện vọng quần chúng trong xã hội. 3. Biểu tình ở Việt Nam Phương án thực hiện biểu tình có một tầm quan trọng lớn trong tiến trình tranh đấu dân chủ ở Việt Nam hiện nay. Là phương án giảm thiểu tối đa những đổ máu không cần thiết. Song một cuộc biểu tình mà được phát động thiếu cân nhắc, sai lầm không chỉ khiến lực lượng cách mạng bị tan rã mà có khi trở thành một thảm họa cho đất nước. Biểu tình từng bước hoàn thiện trở thành một hình thức chiến tranh, một điều kiện ắt phải có là những thành viên nòng cốt tham gia biểu tình phải được huấn luyện về những kỹ thuật chiến đấu phi bạo lực. Với những thực tế cực kỳ khó khăn nguy hiểm ở các nước phi dân chủ, biểu tình trở thành một bước phiêu lưu chính trị nếu dựa vào một lực lượng nòng cốt không được đào tạo, huấn luyện. Ði xa hơn, cách mạng dân chủ Việt Nam chỉ có thể thành công từ một lực lượng cách mạng nòng cốt được đào tạo bài bản. Do tính cách nghiệp dư của những người tổ chức, cuộc biểu tình tự phát Thiên An môn tháng 05/1989 dẫn đến thất bại. Hậu quả bề nổi là khoảng 2.600 chiến sĩ yêu tự do đã ngã xuống, sâu xa hơn, nguyên khí cách mạng dân chủ Trung quốc bị tổn hao mãi đến nay được 16 năm sau vẫn chưa gượng lại kịp. Các vấn đề tác giả trình bày sau đây hoàn toàn xuất phát từ mong muốn học hỏi. Bởi trước hết tác giả xin xác định rõ: làm việc chung hoàn toàn tự phát, bản thân không hề là một người hoạt động cách mạng được đào tạo bài bản. Tác giả cố gắng trình bày những vấn đề có tính tính tình huống, thực tiễn trong những cuộc biểu tình đã diễn ra có liên quan đến thực tế Việt Nam; mong độc giả, nếu được, vui lòng chỉ giáo cho. II. Bài học Ukraina 1. Quy mô cách mạng Cam Buổi sáng đầu tiên có hàng ngàn người đổ về quảng trường Ðộc lập tham gia biểu tình; trong đêm biểu tình đầu tiên (22/11/2004), số người tham gia tuần hành trên đường phố có khoảng 100 người. Mặc dù trước đó tại Kiev đã tập trung 200.000 người ủng hộ ông Yushchenko. Nhiều ngàn cảnh sát và lính đã được triển khai trên các nẻo đường thủ đô, vòi rồng và xe bọc thép cũng được trưng ra. Bước sang ngày thứ 2, số người tham gia biểu tình mới tăng vọt lên hàng chục ngàn người. Ðể chống lại khả năng bị cảnh sát có thể giải tán, chính những người biểu tình đã dựng hàng rào bảo vệ ngay tại quảng trường Ðộc lập - khu vực tập kết của phong trào dân chủ đối lập Ukraina. Song song với những gì đang tổ chức tại Kiev, phe đối lậpcũng thực hiện các cuộc biểu tình tại các địa phương miền Tây Ukraina, nơi phe đối lập có nhiều ủng hộ. Trong những ngày đầu, khả năng bùng nổ một cuộc đối đầu đẫm máu giữa hàng trăm ngàn người phe dân chủ với lực lượng an ninh Ukraina (và có thể có cả của Nga) là hoàn toàn có thật. Những khu lều trại dựng sẵn trải dài hàng km trên đường phố Kiev, kéo dài từ đại lộ Khreshchatyk đến khu hành chính trên phố Bonkova. Thành phố lều giúp những người biểu tình chống lại cái rét khắc nghiệt của mùa đông Âu châu, có lúc xuống tới âm 10 độ C. Toà nhà Ukraina, nơi diễn ra các đại hội lớn, được sử dụng làm nhà ăn miễn phí cho người tham gia xuống đường. Cách đó mấy bước chân, gần quảng trường Maidan (Ðộc lập) là gian phân phát thuốc và quần áo ấm. Một gian điện thoại di động cũng được chuẩn bị để người biểu tình có thể gọi điện về nhà cho yên tâm trong suốt thời gian tham gia biểu tình. Các nhà hát, rạp chiếu bóng, trung tâm tập thể thao xung quanh quảng trường Ðộc lập đều được trưng dụng. Người biểu tình yên tâm xuống đường, bởi đứng sau họ là một bộ phần hậu cần từ 500 - 700 người phục vụ. Một chiến dịch phản kháng được chuẩn bị kỹ lưỡng đến mức khiến cho các nhà cách mạng dân chủ ngoại quốc phát ghen tỵ. Những người chỉ huy làm việc theo ca, điều hành hàng trăm ngàn người với sự hỗ trợ của nhiều điều phối viên. Thời gian biểu mỗi ngày được quy định cụ thể, từ 8 giờ sáng tới 12 giờ đêm. Chương trình trong ngày được đưa ra vào lúc 9h30' mỗi sáng. Việc dọn dẹp diễn ra 2 buổi/ngày. Có thể thấy rằng mọi chuẩn bị cho cuộc biểu tình 17 ngày đã được thực hiện với những nỗ lực vượt bậc về tài chính. Bởi mức lương bình quân của người dân chỉ khoảng từ 20 - 60 USD/tháng (tùy nguồn tư liệu), Ukraina thuộc hạng quốc gia nghèo với bình quân đầu người GDP đứng thứ 128 trên thế giới và tỷ lệ thất nghiệp là 12%. 2. Pora - Thời điểm đã đến Giới sinh viên và trí thức đi đầu trong các đợt biểu tình. Việc tổ chức và vận động tham gia biểu tình ở Kiev có một phần đóng góp rất lớn của phong trào thanh niên Pora (Thời điểm đã đến). Các thành viên Pora của Ukraina đã đến tham vấn từ tổ chức Otpor (Kháng chiến - Serbia). Otpor đã từng lãnh đạo thành công sinh viên Serbia lật đổ chính quyền của Slobodan Milosevic vào tháng 10-2000 và giúp phong trào Kmara (Quá đủ rồi) của sinh viên Gruzia làm cuộc "cách mạng hoa hồng" năm 2003. Các thành viên Pora đã học từ Otpor: - Cách tổ chức các chiến dịch tiền tranh cử. - Cách vận động sinh viên và giới trẻ. - Cách huy động quỹ. - Cách làm việc theo nhóm. - Những kỹ thuật thương lượng. - Cách sử dụng giới báo chí. - Cách đi gọi cửa từng nhà vận động quần chúng. - Cách chiếm giữ trung tâm thành phố. Phong trào Pora công khai xuất hiện từ tháng 03/2004 với mục đích giúp giới trẻ phương cách thể hiện quan điểm chính trị, tiền thân của phong trào là tổ chức Tự do chọn lựa - kết hợp từ hơn 300 nhóm chính trị khác nhau. Với chủ trương đấu tranh cho dân chủ, đòi công bằng xã hội và trong sạch chính trị, Potra trở thành lực lượng tiên phong của làn sóng biểu tình dài 17 ngày ở Kiev. Số lượng thành viên của phong trào Potra ở Kiev khá khiêm tốn: 5.000 người và 15.000 thành viên tính trên toàn Ukraina. Natalia Tkachuk, phó chủ tịch Potra khu vực Kiev là một sinh viên Luật, 21 tuổi. Quan điểm của đa số các nhà bình luận chính trị đã gặp nhau chỗ: phong trào Pora đảm nhiệm thành công vai trò là một mồi lửa tốt, giúp ngọn đuốc dân chủ bùng cháy khắp cả nước Ukraina. 3. Cách mạng Cam và Việt Nam Giống ở Gruzia, cuộc biểu tình ở quảng trường Ðộc lập không bị hỗn loạn và phân tán nhờ có những tình nguyện viên hướng dẫn và tổ chức khá quy củ. Họ có ý đồ và cách th ức hoạt động rõ ràng chứ không phải là cuộc vận động quần chúng hoàn toàn tự phát. Vậy thì những gì đã diễn ra ở Gruzia, Ukraina có thể xảy ở Việt Nam không? Khi cuộc cách mạng màu cam chưa thành công, có ý kiến cho rằng: cách mạng phi bạo lực thường dễ thành công ở các nước nhỏ, Gruzia có 5 triệu dân còn Ukraina đông gấp gần mười lần (48 triệu). Tìm được tiếng nói chung trong một dân số đông rất khó; trong thực tế, vấn nạn này đã được giải đáp. Mục đích đấu tranh, khả năng chuẩn bị và trình độ tổ chức là yếu tố quyết định cho sự thành công của cuộc biểu tình; quy mô dân số sẽ được thu hẹp lại nhờ các phương tiện truyền thông. Thắng lợi của phe màu cam Ukraina loại bỏ dứt khoát được quan điểm: hình thức tranh đấu dân chủ phi bạo lực chỉ có khả năng thành công ở những quốc gia có diện tích nhỏ, dân số ít. Trong không khí náo nức Ukraina, người ta thấy có góp mặt của các lực lượng dân chủ Ba Lan, Belarus, Montenegro, Serbia, Gruzia… nhưng hình như không hề có sự góp mặt lực lượng dân chủ Việt Nam. (Tác giả hy vọng nhận định này là không chính xác). Không hiểu các phong trào, đảng chủ trương dân chủ cho Việt Nam đã có những nhận định chính thức gì về cách mạng màu cam Ukraina. Chí ít, sự góp mặt của quý vị cũng là một hành động tự giới thiệu cùng phong trào dân chủ thế giới. Hơn nữa, những gì đã diễn ra trong 17 ngày tại Kiev là một cơ hội vàng đáng cho phong trào dân chủ Việt Nam trực tiếp học hỏi và có dịp tự nhìn lại mình. Tình huống Ukraina thắng lợi nhờ quyết liệt và chu đáo, đó là bài học quan trọng nhất mà những người cách mạng dân chủ Việt Nam có thể học hỏi. Phải thấy rằng, những tiếng hô to đòi thực thi dân chủ từ một quốc gia bên bờ biển Ðen có vang dội đến Việt Nam hay không, một phần rất lớn nhờ vào công sức của các người đấu tranh dân chủ Việt Nam. Thực là may mắn, con đường để cách mạng đi từ Ukraina sang Việt Nam thực ra không xa như ta vẫn thấy về mặt địa lý. Nhiều bạn trẻ trong số 1.200 sinh viên Việt Nam đang du học nhiều nơi trên đất nước Ukraina, với tư cách cá nhân họ đã kịp có mặt trong những ngày đại hội dân chủ màu cam, để thấy và ghi nhận những gì đang diễn ra. Những kinh nghiệm của cách mạng cam đã có mặt ở Việt Nam từ các trí thức yêu nước trẻ này. III. Tình huống Việt Nam 1. Chúng ta đã làm gì - Nên xác định rõ rằng, đương quyền là một chế độ sẵn sàng sử dụng bạo lực đàn áp có hệ thống. Phải biết tận dụng tối đa sự đồng cảm của các nhân viên trong các lực lượng võ trang của chính quyền. Nói cách khác, đối thoại không đồng nghĩa với thỏa hiệp. Trong cuộc biểu tình ngày 13/10/2003 tại Warsaw vào dịp Trần Ðức Lương sang thăm chính thức Ba Lan, một hình ảnh có thể đi vào kinh điển cho những nhà tổ chức biểu tình Việt Nam: một nhân viên đại sứ quán CS VN tại Ba Lan có nhiệm vụ bảo vệ cuộc đón tiếp Trần Ðức Lương đã tháo găng tay, đưa cho Trưởng ban tổ chức biểu tình Trần Ngọc Thành, mang cho đỡ lạnh. - Việc nhanh chóng bao vây nhóm biểu tình bằng cách dựng rào cản và giăng dây kẽm gai đã xảy ra ngày 22/03/2001 tại quảng trường Ba đình đã xảy ra, hành động này đã ngăn chặn được ngay từ đầu sự lây lan trong việc tập trung đám đông. Âm vang của cuộc biểu tình bị dập tắt nhanh chóng, mãi đến 5 ngày sau mới được trong nước biết đến. - Trong thời gian qua, cuộc biểu tình có Ban Trật Tự tốt nhất được tổ chức là ở thành phố Bankstown, NSW, Autralia vào tối ngày 23/11/2004 chống văn hóa vận của CS. Ban tổ chức của CÐNVTD đã loại bỏ kịp thời được đám nằm vùng trà trộn để gây hấn, tạo xung đột phá hoại biểu tình. Trong cuộc biểu tình ôn hòa ngày 10/04/2004, ngoài thực tế đồng bào Thượng Tây Nguyên bị đàn áp đẫm máu, còn có một hiện tượng đáng suy nghĩ. Do thiếu bộ phận bảo vệ biểu tình, trên đường diễn hành, hàng ngũ đồng bào tham gia biểu tình đã bị cài đặt lực lượng “công an đầu bò”. Trong vai những người quá khích, bọn “công an đầu bò” đã tiến hành đập phá, cướp bóc tài sản đồng bào người Kinh. Hành động phá hoại có tính toán này đã cô lập cuộc biểu tình ngày 10/04/2004 về mặt dư luận quần chúng, tạo cớ cho quân đội CS nhảy vào đàn áp. - Công an hiện nay một đặc trưng của cơ cấu chính trị độc tài ở Việt Nam. Nhân viên công an lãnh lương ngân sách - tức từ tiền đóng thuế của nhân dân nhưng lại là công cụ bảo vệ chế độ chuyên chế. Với thái độ căm ghét cay đắng, đa số người dân rất ngại đụng công an - nơi tập trung những biểu hiện thối nát nhất của chế độ đảng trị. Nỗi bất bình bị dồn nén lâu ngày này sẽ bùng nổ nếu được kích đúng lúc. Ðêm 21/03/2005, khẩu ngữ (slogan): “Công an đánh người ở Ðề Thám!” như một luồng điện chạy dọc trong lòng người dân, được phát ra đồng loạt trên nhiều đường phố của trung tâm Sài Gòn. Khẩu ngữ biến thành khẩu lệnh vận động tập hợp quần chúng, số người đổ về hiện trường tăng vọt theo cấp số nhân trong từng 15 phút. Từ khoảng 30 người có mặt đầu tiên, 30 phút sau thành khoảng 240 người. Sau gần 2 giờ, số người có mặt cả vòng trong và vòng ngoài là gần 1.000 người. Con số này chắc chắn không phải tổng số cuối cùng - nếu khẩu lệnh vận động không ngưng phát hành. Từng cá nhân lẻ loi dễ có cảm giác sợ hãi khi đối diện công an, và bọn công an đã co giò bỏ chạy khi đối diện phản ứng của đám đông quần chúng. Ðây là một kết luận được rút ra từ lần phát động tập trung quần chúng đêm 21/03/2005 tại Sài Gòn, với những điều kiện tối thiểu vẫn đủ khả năng tạo được một hiệu quả tối đa. Lực lượng công an tượng trưng cho quyền lực của chế độ cộng sản. Nếu biết tấn công hợp lý và khoa học, sức mạnh đôi khi như bất khả diệt kia vẫn có thể bị đốn ngã. Sài Gòn, ngày 27/03/2005. (Còn tiếp) © DCVOnline Bài do ông Phạm Văn Bản gởi đến DCVOnline