- Hãy Đấu Tranh vì Nạn Nhân Thảm Họa Sập Cầu Cần Thơ-October 06, 2007
-
###################################################################
VIỆT NAM 10/6/2007 6:49:16 AM
Hãy Đấu Tranh vì Nạn Nhân
Thảm Họa Sập Cầu Cần Thơ
Tổ chức nhân dân yêu nước Việt Nam
Ngày 26 tháng 9 năm 2007, tại Việt Nam đã xảy ra một vụ thảm họa nghiêm trọng chưa từng có trong lịch sử nghành xây dựng mà cả nước và cả Thế giới đều biết đến, đó là vụ tai nạn sập cầu Cần Thơ. Trong suốt mấy ngày gần đây các chuyên gia, cơ quan báo chí và các cơ quan trách nhiệm hữu quan đang không ngừng phân tích, "mổ xẻ" để tìm nguyên nhân của tai nạn.
Tổ chức nhân dân yêu nước Việt Nam xin mạnh mẽ khẳng định rằng: Nguyên nhân chính của vụ tai nạn này chính là chế độ công sản Việt Nam, và phải chịu trách nhiệm trong vụ thảm họa này chính là Đảng cộng sản Việt Nam cùng chính quyền cộng sản Việt Nam.
Chúng tôi dám mạnh mẽ tuyên bố như vậy không phải vì đứng trên sự mâu thuẫn lập trường chính trị, mâu thuẫn lợi ích cá nhân hay nói xấu một cách vô cớ Đảng cộng sản và chính quyền cộng sản Việt Nam, mà chúng tôi khẳng định như vậy bởi vì chúng tôi đã có đầy đủ dẫn chứng và lý lẽ, có đầy đủ cơ sở lý thuyết và thực tế để đảm bảo điều đó. Và chúng tôi sẽ phân tích dưới đây để đồng bào Việt Nam ở trong và ngoài nước, các tổ chức trong nước và Quốc tế có quan tâm được biết.
Trước tiên, để viện dẫn cho sự khẳng định này chúng tôi xin gửi kèm theo đây là lời "Kêu gọi nhân dân và các tổ chức quốc tế yêu cầu chấm dứt sự lợi dụng cướp đoạt trắng trợn tài sản quốc gia Việt Nam", lời kêu gọi này đã được chúng tôi nêu lên từ hơn 3 năm về trước (tháng 7/2004 đã được rất ít diễn đàn báo chí Hải ngoại dè dặt đăng tải). Nội dung của bản kêu gọi này cùng với khoảng thời gian kéo dài vừa qua đã cho thấy là chúng tôi đã rất sớm cảnh báo đồng bào Việt Nam ở trong và ngoài nước trước hiểm họa này, cũng chứng minh là chúng tôi đã theo dõi rất chặt chẽ và có đủ mọi cơ sở để khẳng định rằng những thảm họa xảy ra ngày hôm nay như sự việc sập cầu Cần Thơ, cũng như nhiều thảm họa khác với những hình thức khác nhau sắp xảy ra trong tương lai gần và xa liên quan đến việc nhà nước cộng sản Việt Nam vay vốn nước ngoài đều là trách nhiệm và tội lỗi của Đảng cộng sản Việt Nam, chính phủ cộng sản Việt Nam.
Với bộ máy cầm quyền và tuyên truyền trong tay, nếu không xảy ra những thảm họa này thì chế độ cộng sản Việt Nam đã tha hồ tự tô vẽ, tâng bốc những thành tích giả tạo và sẽ dễ dàng che dấu đi vô vàn những tội lỗi và vi phạm nghiêm trọng của họ. Thực tế của thảm họa sập cầu Cần Thơ đã gây ra tai họa cho hàng trăm gia đình và nạn nhân, từ đó trở thành sự kiện vạch ra hàng loạt các tội lỗi của chế độ cộng sản, vì vậy chắc chắn dù có cố gắng che dấu và lấp liếm đến đâu thì nhà nước cộng sản Việt Nam cũng không thể giũ bỏ được những trách nhiệm và tội lỗi mà họ chính là thủ phạm. Trong khi các cá nhân và cơ quan hữu quan của họ còn đang tìm cách đùn đẩy trách nhiệm cho nhau, che dấu những tội lỗi ấy đi thì chúng tôi xin vạch rõ để đồng bào Việt Nam và nhân loại tiến bộ toàn Thế giới được biết như sau:
Trong vụ thảm họa này các cơ quan báo chí tuyên truyền Việt Nam mặc dù đã được Bộ chính trị, Ban tư tưởng văn hoá, Bộ công an CSVN chỉ đạo, kiểm soát, đe nẹt chặt chẽ để che dấu đi rất nhiều sự thật bất lợi cho chính quyền, che dấu đi rất nhiều tội lỗi của các cán bộ lãnh đạo có liên quan và của nội bộ Đảng cộng sản, thế nhưng có những sự thật hiển nhiên mà họ sẽ không có cách nào che dấu được, đấy là thống kê về con số, tên tuổi, địa chỉ của những người bị tử nạn. Đến lúc chúng tôi viết lên những lời tố cáo này thì chính cơ quan thông tấn của Đảng cộng sản Việt Nam đã chính thức thừa nhận là đã có 52 người tử nạn và 149 người bị thương nặng, đặc biệt 100% là người dân Việt Nam và gần như hầu hết trong số họ đều là những người nông dân miền Tây Nam bộ.
Vậy những con số đau xót đó cho chúng ta biết những gì?
Cần phải nói thêm về những quy định của cơ quan cho vay vốn Nhật Bản JBIC để đồng bào chúng ta được biết rõ. Theo quy định xét thầu của JBIC thì Nhà thầu chính phải là những công ty của Nhật Bản hoặc Liên doanh Nhật - Việt, đây là sự cạnh tranh không lành mạnh, nhằm không cho các công ty của quốc gia khác được tham gia vào dự án và nhằm mục đích dành cho những công ty xây dựng Nhật Bản được độc quyền, tự tung tự tác, tự thương lượng "đi đêm" với nhau rồi đưa ra giá chào thầu cao nhất, vô lý nhất, nhưng Chủ đầu tư (chính phủ Việt Nam) vẫn phải chấp nhận. Quy định thứ hai là: danh sách nhà thầu phụ. Nhà thầu chính hoặc là phải tự thi công hoặc là phải đệ trình danh sách những nhà thầu phụ ngay từ khi nộp hồ sơ dự thầu, và trên cơ sở của Hồ sơ dự thầu đó nhà thầu chính sẽ không được thay đổi bất cứ điều gì, đặc biệt là nhà thầu phụ - là đơn vị trực tiếp thi công công trình. Theo đó, hồ sơ về nhà thầu phụ cũng đã được kèm theo rất chi tiết trong hồ sơ dự thầu bởi vì đây cũng là yếu tố liên quan quan trọng để đánh giá năng lực nhà thầu. Vì vậy quy định của JBIC không cho phép được thay đổi nhà thầu phụ.
Vì vậy trong dự án xây dựng cầu Cần Thơ, đơn vị trúng thầu là Liên doanh Taisei - Kajima - Nippon Steel và nhà thầu phụ là VSL Ltd., có nghĩa là công trình phải được thi công bởi toàn bộ năng lực, thiết bị và nhân lực của những nhà thầu này.
Vậy tại sao khi thảm họa xảy ra người ta lại thống kê được toàn bộ số nạn nhân đều là những lao động phổ thông tại địa phương? Những lao động này lại do một công ty tư nhân khác (công ty TNHH cơ khí và xây dựng Vĩnh Thịnh) ký hợp đồng thuê lại, và cũng chỉ có rất ít trong số hơn 200 người bị nạn là được ký hợp đồng lao động, còn lại đều chỉ là thỏa thuận miệng, thuê theo công nhật. Đơn giản là bởi vì họ đã bán thầu! Điều này là vi phạm nghiêm trọng quy định của Tổ chức cho vay vốn, có nghĩa là đáng lẽ ra Nhà thầu đã không thực hiện đúng cam kết theo Hồ sơ chào thầu và phải bị loại bỏ. Thế nhưng, trên thực tế toàn bộ những Nhà thầu Nhật Bản khi trúng thầu những công trình tại Việt Nam đều thực hiện như vậy và cũng không hề xảy ra việc bị thay thế hoặc loại bỏ bao giờ. Tại sao vậy? Bởi vì thực tế là các nhà thầu Nhật chỉ dùng danh nghĩa trúng thầu để "tẩy rửa" và "ăn cướp" những khoản chênh lệch vô cùng lớn giữa giá trị trúng thầu và giá trị thật sự của công trình, chia chác cho nhau, chia chác với những quan chức của Nhật, hối lộ và "bịt miệng" Chủ đầu tư (chính phủ CS Việt Nam), sau đó là thuê và bán lại cho các công ty xây dựng Việt Nam với giá trị nhỏ hơn rất nhiều (hoặc nhỏ hơn nhiều lần). Và thực tế này là rất công khai và hiển nhiên ở Việt Nam tại tất cả các dự án vay vốn nước ngoài như dự án cải tạo các tuyến quốc lộ 1, 5, 10, 18, 51, xây dựng đường xuyên Á, cầu Thanh Trì, hầm Thủ Thiêm..., xây dựng các hệ thống thủy lợi, cấp thoát nước và các nhà máy cấp điện.
Việc bán thầu này xuất phát từ nhà thầu chính Nhật Bản, rồi tiếp theo là đến các nhà thầu phụ Việt Nam, chỉ mong để kiếm lợi cho mình, bất chấp chất lượng công trình ra sao, bất chấp mọi thiệt hại cho quốc gia, cho dân tộc. Vì vậy đã có những công trình bị phát hiện là đơn vị trực tiếp thi công đã phải mua lại gói thầu qua đến 9 hoặc 10 công ty khác (gọi là B mười phảy).
Cũng bởi vì lý do đó mà một công ty xây dựng tư nhân với năng lực rất yếu kém lại được trực tiếp thi công cầu Cần Thơ - Công trình trọng điểm quốc gia, và vì vậy hàng loạt những người dân lao động vô tội bị chết thảm thương trong thảm họa này cũng trở thành rất nghiễm nhiên. Thật đau xót thay khi doanh nghiệp Nhật Bản trúng thầu, người Nhật được hưởng lợi nhuận nhưng chính người dân Việt Nam lại đổ xương máu! Vâng, hình ảnh này chính là bằng chứng chân thật nhất và chính là bản chất thật sự của việc vay vốn ODA.
Cũng chính vì lý do đó mà một dự án vay vốn ODA với đơn vị trúng thầu là những nhà thầu Quốc tế nổi tiếng, giá trị công trình gần 5.000 tỉ đồng mà lại có một đội ngũ nhân công mà nghề nghiệp chính là: làm ruộng, chưa hề qua một ngày làm thợ xây dựng, không hề được trang bị bất kể kiến thức gì, và ngay cả bảo hộ lao động cũng không có, dụng cụ lao động cũng chỉ là đôi chân đất và đôi tay trần. Có phải chăng đó là nhân quyền? có phải chăng đó là nền "dân chủ gấp ngàn lần xã hội tư bản"? có phải chăng đó là sự tự do, tự do kiếm miếng cơm manh áo và tự do chết?
Rồi còn nữa, có cháy nhà mới ra mặt chuột, từ tai nạn đấy họ lại phát hiện ra rằng có những thiếu niên vì chưa đến tuổi lao động mà phải đi mượn giấy Chứng minh nhân dân của người khác để được đi làm, để được đi kiếm đồng tiền phụ giúp gia đình mình, để rồi lại sớm chấm dứt cuộc đời mình, vậy là tai nạn lao động đã chấm dứt sinh mạng của họ khi còn chưa đến tuổi lao động! Có phải chăng đó là "sự nhân đạo cộng sản"? Nhân đạo trong xã hội mà những kẻ cầm quyền vẫn thường rêu rao là bình đẳng, bác ái, đầy lòng nhân ái? Điều đó chỉ đúng khi mà các cơ quan chính quyền mang thùng quyên góp lê la đi khắp nơi để vận động cứu trợ "lá rách đùm lá nát", còn nó ngược lại hoàn toàn với những bữa ăn thừa phứa sơn hào hải vị với những trò tiêu khiển đồi bại của những kẻ quyền chức tham nhũng, nó trái ngược lại với những thú vui của những kẻ "đánh bạc chỉ kém triệu đô la một chút", nó mâu thuẫn với cảnh nhà cao, cửa rộng sang trọng, tài sản trải dài khắp nơi, tài khoản gửi tại nhà băng nước ngoài của đa số những kẻ có quyền chức, của đa số lũ Đảng viên cộng sản.
Vâng, mồ hôi và máu của những người trẻ tuổi vô tội, của những người dân lành lương thiện, của những người lao động vất vả nhất nhưng cũng là cùng cực nhất trong xã hội cộng sản đã phải đổ xuống để vun đắp cho cái chế độ cộng sản ấy, để Đảng cộng sản luôn tự ca ngợi đấy là công lao lãnh đạo của họ, để nuôi béo những bọn tham quan ô lại, sâu dân mọt nước, để bọn chúng và con cháu chúng sẽ tha hồ đi du lịch và du học, còn gần 80 triệu những người dân đen thì phải nai lưng ra để lao động và sẽ nai lưng trả nợ không biết đến đời con cháu nào?
Vậy có cần phải "nghiên cứu", có cần phải "mổ xẻ", có cần phải "điều tra" chúng ta mới tìm được ra đâu là nguyên nhân và ai là kẻ phải chịu trách nhiệm trong thảm họa này? Thật dễ hiểu và hiển nhiên! Vì đấy chính là Đảng cộng sản Việt Nam với chế độ và chính phủ độc quyền của họ. Họ tự đề ra độc quyền lãnh đạo, độc tài Đảng trị nên họ cũng phải "độc quyền" trong việc chịu trách nhiệm những thảm họa này. Một chế độ, một chính phủ đã trực tiếp và tiếp tay cho bọn ngoại bang bòn rút công khố nhà nước, bòn rút tài sản quốc gia, bòn rút kiệt quệ tài nguyên thiên nhiên. Một chế độ mà tham nhũng và hối lộ đã trở thành luật bất thành văn, đã trở thành đương nhiên trong mọi cơ quan công quyền, đã trở thành không thể thiếu trong mọi công việc hàng ngày. Một chế độ đã coi rẻ tính mạng của mọi người dân, tuyệt nhiên vô cảm trước nỗi khổ cực cơ hàn của tầng lớp lao động đói khổ thấp hèn nhất, coi thường tất cả mọi sự cảnh báo, kêu xiết của những người có lương tri. Một chế độ vô liêm sỉ, vô trách nhiệm, vô lương tâm đối với nhân dân mình, đồng bào mình. Chính phủ ấy, chế độ ấy sẽ phải hoàn toàn chịu trách nhiệm đối với mọi đau khổ của nhân dân, sẽ phải ra đoạn đầu đài để đối chất với anh linh của những người đã khuất.
Vậy, hỡi nhân dân, hỡi đồng bào, chúng ta có cần phải phục vụ và đóng góp cho chế độ đó nữa hay không? Chúng ta có muốn tiếp tục phải sống trong chế độ đó nữa hay không? Chúng ta có thể chấp nhận chế độ đó tồn tại nữa hay không? Tất nhiên là không, tuyệt nhiên là không! Chúng ta nhất định phải lên tiếng, chúng ta nhất định phải vùng dậy, chúng ta nhất định phải quét sạch chế độ độc tài mất dân chủ, vô nhân đạo, thiếu tự do này. Chúng ta cần phải đòi lại sự tự do dân chủ cho chính mình, chúng ta cần phải quét sạch bọn tham quan ô lại, chúng ta phải đòi lại sự bình đẳng trong xã hội, chúng ta phải đòi lại cuộc sống ấm no cho bản thân mình, gia đình mình và đồng bào mình! Hỡi nhân dân, hỡi đồng bào, chúng ta hãy vùng lên, chúng ta phải hành động! Trước hết là để thể hiện sự căm phẫn đối với chế độ cộng sản độc tài này, để tưởng nhớ và đấu tranh cho những người đã bị thiệt mạng một cách oan uổng, vô lý tại thảm họa cầu Cần Thơ, chúng ta - những người đồng bào đồng chí hướng, những người chòm xóm láng giềng, những người bà con họ hàng, những người gần gũi thân thuộc nhất trong gia đình những người đã khuất, chúng ta hãy đứng dậy thể hiện tinh thần bất khuất kiên cường của người dân Nam bộ, chúng ta kiên quyết đấu tranh với nhà cầm quyền, chúng ta phải đưa ra những yêu sách để họ phải bồi thường, phải có chính sách đền bù hợp lý đối với sự hy sinh mất mát của gia đình mình, phải có cải thiện về kinh tế và các trợ cấp xã hội để thay đổi đời sống khó khăn của người dân lao động, phải có sự thay đổi về chính sách và chính quyền để đảm bảo tự do, dân chủ, nhân quyền và bình đẳng trong xã hội.
Hỡi bà con, hỡi đồng bào, hãy dũng cảm lên! Vì sự đàn áp tàn bạo của chính quyền cộng sản, vì hoàn cảnh chưa cho phép nên Tổ chức nhân dân yêu nước Việt Nam chúng tôi chưa thể hoạt động công khai nhưng chúng tôi luôn đứng về phía đồng bào, luôn kề vai sát cánh để ủng hộ đồng bào, mọi thành viên của Tổ chức chúng tôi cũng chính là những người lao động đang hòa nhập với đồng bào, chúng ta sẽ cùng nhau đi đến cùng trên con đường đấu tranh đòi lại dân chủ, ấm no, hạnh phúc cho đồng bào mình, cho dân tộc mình! Ngay từ lúc này, bằng khả năng cao nhất của mình, chúng ta sẽ cùng nhau hành động, đồng bào ở khắp nơi trong cả nước hãy sát cánh cùng đồng bào Nam bộ, chúng ta sẽ phân phát lời kêu gọi này cho mọi người cùng biết và đồng lòng cùng nhau đấu tranh với chính quyền cộng sản trên nhiều phương diện khác nhau, với nhiều hình thức khác nhau; đồng bào ở hải ngoại hãy thể hiện lòng yêu nước, yêu giống nòi, thiết thực nhất là hãy dùng mọi khả năng và phương tiện của mình để chuyển cho người thân, cho bạn bè, cho tất cả những địa chỉ e-mail có thể gửi đi lời kêu gọi này! Hành động này coi như một nén nhang thắp lên làm ấm cho hương hồn những người đã mất!
TỔ CHỨC NHÂN DÂN YÊU NƯỚC VIỆT NAM
Ghi thêm: Mọi liên lạc với Tổ chức nhân dân yêu nước Việt Nam xin gửi đến địa chỉ hộp thư điện tử: binhbac@hotmail.com, người liên hệ Bình Bắc.
* Đính kèm:
Kêu gọi nhân dân và các tổ chức quốc tế yêu cầu chấm dứt sự lợi dụng cướp đoạt trắng trợn tài sản quốc gia Việt Nam
Trong quá trình xây dựng và phát triển, không một quốc gia nào trên Thế giới không phải cần đến sự giúp đỡ, chi viện và cho vay mượn tín dụng của các tổ chức, quốc gia khác. Trong thời đại hiện nay với sự tiến bộ và phát triển không ngừng của nghiệp vụ tín dụng Ngân hàng trên Thế giới thì việc đó lại càng trở nên bình thường và có hiệu quả cao. Nhưng rõ ràng điều đó trở nên có hiệu quả hay không, tích cực hay tiêu cực còn phụ thuộc rất nhiều vào chủ quan của các quốc gia vay mượn đó. Cụ thể như chính quyền cộng sản Việt Nam, họ đã gây ra những tiêu cực rất lớn trong việc sử dụng các khoản tín dụng đó.
Trước hết, chúng ta xin cám ơn các tổ chức tín dụng như Ngân hàng Hợp tác quốc tế Nhật Bản (JBIC)(*), Ngân hàng phát triển châu Á (ADB), Ngân hàng Thế giới (WB)... đã quan tâm giúp đỡ cho sự phát triển của đất nước, của dân tộc Việt Nam. Nhưng chúng ta - đại diện của những người Việt Nam chân chính và yêu nước ở trong nước cùng hàng triệu kiều bào ở nước ngoài - cùng đứng ra yêu cầu họ ngay lập tức chấm dứt các hoạt động cung cấp tín dụng cho chính quyền cộng sản Việt Nam dưới mọi hình thức, các khoản tín dụng đang thực hiện và chưa thực hiện.
Chúng tôi xin viện dẫn các lý do sau đây:
Thứ nhất: do sự yếu kém về trình độ và vô trách nhiệm đến mức biến thành phá hoại của lãnh đạo cộng sản Việt Nam cùng bộ máy giúp việc của họ, họ đã sử dụng tuỳ tiện, không đúng mục đích và không phát huy hết hiệu quả giá trị tín dụng mà các tổ chức quốc tế đã cho vay (chúng tôi không quên và không đánh giá thấp các công việc thẩm định của các tổ chức tín dụng, cùng vai trò của các công ty tư vấn với trình độ rất chuyên nghiệp của họ, song ở đây tính chất chiến lược và phù hợp với đặc điểm từng quốc gia, từng dân tộc thì chỉ có người Việt Nam mới có thể nhìn nhận và đánh giá chính xác cho quốc gia họ mà thôi).
Thứ hai: tự bản chất tham nhũng và cơ hội cùng với sự vô trách nhiệm của lãnh đạo cộng sản và bộ máy Chính phủ của họ (trong đó cần nhắc đến có sự tác động mang tính chất tư lợi cá nhân của nhiều lãnh đạo cao nhất) đã biến các khoản tín dụng đó thành những cơ hội tham nhũng, làm giàu quý báu của cá nhân họ, làm cho các khoản tín dụng đó không đạt được đúng và đủ các nội dung và mục đích về mọi mặt (chúng tôi cũng không loại trừ việc các tổ chức tín dụng đã tiến hành giám định độc lập trong quá trình giải ngân và đánh giá hiệu quả của dự án, tuy nhiên bộ máy cộng sản rất có kinh nghiệm với việc này, họ biết rất rõ việc "ăn vụng phải biết chùi mép" để qua mặt các cơ quan giám định độc lập đó).
Thứ ba: do bệnh tham nhũng là căn bệnh rất trầm kha và ăn sâu vào trong máu của toàn bộ hệ thống Chính phủ và các doanh nghiệp Nhà nước Việt Nam nên các khoản tín dụng đó chính là nguồn nuôi dưỡng họ phát triển thêm chứ không có một lợi ích gì thực sự lâu dài cho người lao động Việt Nam. Điều đó đồng nghĩa với sự nguy hại và đen tối sẽ kéo dài cho dân tộc Việt Nam.
Thư tư: vì nắm được các điểm yếu đó cho nên các tổ chức tín dụng, hoặc các cá nhân có quyền quyết định trực tiếp (đặc biệt là các tổ chức tín dụng của chỉ một quốc gia như JBIC của Nhật Bản, và cũng là tổ chức đang tài trợ tín dụng cao nhất cho Việt Nam) đã lợi dụng để vơ vét lợi ích cho doanh nghiệp của họ, cho quốc gia họ, sự vơ vét đó cần phải bị mạnh mẽ lên án. Bề ngoài thì họ tỏ ra là nhân đạo, tốt đẹp, khách quan, có xét duyệt cân nhắc từng chi tiết nhỏ và rất ưu ái giúp đỡ đất nước Việt Nam nhưng thật ra họ làm những việc đó chính là đang trực tiếp (xin nhấn mạnh từ này) bòn rút tài sản quốc gia của Việt Nam, hút mồ hôi và máu của người dân Việt Nam, họ muốn người dân Việt Nam nhiều thế hệ sau biến thành "con nợ" của họ. Rõ ràng họ làm những việc đó là có mục đích rất đen tối.
Xin đưa ra một số dẫn chứng rất điển hình để nhận thấy sự nguy hiểm, tàn bạo và hậu quả của nó:
- Các khoản tín dụng lớn cho Việt Nam vay chủ yếu là với mục tiêu phát triển cơ sở hạ tầng, giao thông, điện lực và cấp thoát nước. Vậy một người có tri thức, hiểu biết và có lương tâm nào mà lại chấp nhận được rằng giá thành trên luận chứng kinh tế kỹ thuật, giá dự toán và giá thành thực tế chi phí cho công trình thực hiện toàn bộ dự án tại Việt Nam thì đều ngang bằng với các công trình xây dựng tại Nhật Bản (đến trẻ con và những người kém hiểu biết nhất cũng không thể chấp nhận được sự thật phi lý đó, có lẽ vì thế mà giá nhà đất tại Hà nội mới đắt bằng đất ở Tokyo chăng?). Khi giải thích và giải trình những chi phí đó đám "quan chức tham nhũng" bao giờ cũng có kiểu báo cáo thành tích nghe rất quen tai như: tổng dự toán công trình A có thấp hơn công trình B đã thực hiện trước đây..., tổng chi phí thực hiện dự án có giảm (x %) so với dự toán được duyệt, tiết kiệm cho Ngân sách (yz đồng).... Có lẽ cần phải nhắc lại rằng: ở thời kỳ La Mã có cái "thước ngọc" là tiêu chuẩn đo lường cho cả xã hội, nếu viên quan giữ thước cắt bớt đi một chút là toàn bộ giá trị thật của xã hội sẽ thay đổi. Không hiểu đám quan chức tham nhũng Việt Nam lấy đâu ra cái "thước Made in Japan" để đo những dự án ở Việt Nam?
- Tổ chức JBIC đưa ra những quy định rất khắt khe trong việc được nhận những khoản tín dụng của họ (thật ra việc này cũng chẳng có gì là lạ vì đó là những qui định của những người có quyền ra điều kiện với người khác, ban phát phương tiện và ban ơn cho người khác). Trên thực tế thì tất cả các khoản tín dụng cho vay của một quốc gia nào đó đều cho phép ưu tiên các doanh nghiệp của quốc gia họ, hoặc chỉ định sử dụng công nghệ, hoặc thiết bị của những quốc gia đó, và gần như 100% là sẽ do các doanh nghiệp của họ đóng vai trò "thầu chính", điều đó là dễ hiểu và chấp nhận được hay không là tuỳ bên sử dụng tín dụng, họ đâu có ép phải vay. Thế nhưng những quy định của JBIC cho họ những đặc quyền còn hơn vậy rất nhiều và là những "đánh đố" để không có một tổ chức, quốc gia nào khác có thể can thiệp vào được. Họ hiểu được sự khó khăn của Nhà nước cộng sản và sự tham nhũng của bộ máy chính quyền nên họ ra sức chèn ép, tạo ra những quyền lợi rất lớn cho các doanh nghiệp của Nhật trong suốt quá trình từ chuẩn bị dự án đến thực hiện và hoàn thành dự án. Chẳng hạn như quy định: chỉ duy nhất doanh nghiệp Nhật Bản và Việt Nam được tham gia dự án (không chấp nhận tất cả các hình thức liên doanh hoặc thầu phụ mà có các doanh nghiệp các quốc gia khác tham gia) họ làm như vậy là loại bỏ tất cả các đối thủ, chỉ còn lại các doanh nghiệp Việt Nam (không thể gọi là đối thủ) thì họ đưa ra các điều kiện như tài chính và kinh nghiệm (chẳng hạn như khả năng tài chính phải có 1 tỉ USD..v.v và v.v...) để loại ra nốt. Vậy là chỉ còn duy nhất có một mình họ, họ tha hồ mà tung hoành, tùy ý hô hét, nói gì cũng đúng, báo giá bao nhiêu cũng được. Cuối cùng các công ty của Nhật chỉ cần "bắt tay" với nhau, như vậy là hơn 80 triệu người dân Việt Nam đã dễ dàng để cho họ qua mặt, họ bóc lột. Vậy mới có việc công trình tại Việt Nam giá trị lại đắt ngang bằng tại Nhật Bản. Rất đơn giản vì việc thiết kế do họ, việc lập dự toán do họ, giá trị họ tính bao nhiêu mà mấy ông "chủ đầu tư" chẳng phải thông qua (vì sự bắt buộc, vì sự tham nhũng và vì không có năng lực). Cuối cùng đến giai đoạn thực hiện thì những cái gì có giá trị như máy móc thiết bị thì họ cung cấp, các "ông chủ" chỉ còn được họ giao cho nhữngcông việc lao động nặng nề, bán sức lao động lấy chút giá trị rẻ mạt, cũng là để chiếu cố với nước chủ nhà và để tỏ "tình hữu nghị". Chính vì vậy theo con số của các chuyên gia kinh tế thì khoảng từ 25% đến 40% số tiền mà JBIC cho vay đã chính thức ở lại nước Nhật (đây là giá trị không cần phải giải ngân, vì tổng giá trị người Nhật giữ lại tính cả chi phí thực thì rất nhiều, có khi lên tới 80%). Thật là kinh khủng, thật là một sự ăn cướp trắng trợn, và họ còn được ngạo nghễ coi thường cả một dân tộc vốn tự nhận là có lòng kiêu hãnh rất cao. Thử hỏi nếu chỉ cần lãi suất bằng 1/10 như vậy cả nhân dân Việt Nam, các kiều bào ở nước ngoài và các tổ chức tín dụng khác trên Thế giới sẽ dồn tiền để cho chính phủ Việt Nam vay có gấp bao nhiêu lần phải vay của người Nhật không?
- Tổ chức JBIC vừa được quyền ăn vừa được quyền nói. Bên ngoài thì họ tỏ ra là có thiện chí giúp đỡ, có xét duyệt chiếu cố (trên thực tế thì hàng năm Việt Nam là quốc gia nhận được khoản tín dụng lớn nhất của JBIC, đây cũng là bằng chứng khẳng định được cả mặt thật của vấn đề), tỏ ra ban ơn, gia ân. Thực chất thì họ trắng trợn coi thường và đàn áp Chính phủ Việt Nam mà cấp cao nhất là Thủ tướng chính phủ, rất nhiều lần JBIC huỷ bỏ các quyết định của Thủ tướng Chính phủ Việt Nam mà cụ thể nhất là ở các dự án Nhà máy nhiệt điện Phả Lại 2 và hiện tại là Đường hầm Thủ Thiêm (cũng như ADB trong dự án Cải tạo, nâng cấp hệ thống thoát nước thành phố Hồ chí minh), họ đã không chấp nhận quyết định trúng thầu của Thủ tướng Việt Nam vì nhà thầu đó không phải là đối tượng đã được họ chọn và phân chia quyền lợi từ trước. Vậy là Chính phủ Việt Nam chỉ còn biết làm lại quyết định khác để chọn nhà thầu mà các tổ chức tín dụng đã "chỉ định bán công khai". Đấy cũng là những thực tế mà các nhà thầu Nhật luôn lấy làm bài học răn đe Chính phủ Việt Nam. Thật là nhục nhã cho Nhà nước, cho Chính phủ cộng sản và thử hỏi như vậy thì làm sao mà họ không coi thường cả dân tộc Việt Nam?(**)
- Thật ra, cái nguyên nhân cốt lõi của việc họ làm được như vậy phải xuất phát từ đám quan lại tham nhũng cộng sản Việt Nam. Như trên đã nói, vì nắm được những điểm yếu của cộng sản, vì đã khôn khéo đưa bè lũ quan lại tham nhũng của cộng sản vào "tròng" nên người Nhật mới dám làm như vậy. Họ đã dùng đồng tiền mua chuộc hết bộ máy lãnh đạo Việt Nam, từ quan chức đứng đầu Nhà nước, đứng đầu Chính phủ và rất nhiều lãnh đạo các cơ quan quyền lực khác. Vả lại đó cũng là mong muốn của các quan chức cộng sản, thật là "mèo mả gà đồng gặp nhau"! Trong bộ máy quyền lực và tham nhũng của cộng sản hiện nay không ai lại không biết "tứ đại gia đình" quyền lực. Giai đoạn trước đây người ta biết đến "nhất Kỳ, nhì Lan", rồi sau đó đến con trai Phạm Hùng, Mai Chí Thọ, con "rơi" Võ Văn Kiệt, con rể Võ Nguyên Giáp..., khi Đỗ Mười còn làm Tổng bí thư Đảng cộng sản trước đây thì người ta đã truyền tụng những cái tên như Phương "Mười", Thuỷ "Mười" (con gái và con rể Đỗ Mười) nổi tiếng vơ vét tàn bạo. Đến gần đây thì phải nói đến Sơn "Mạnh", Tuấn "Mạnh" (trợ lý và con trai Nông Đức Mạnh); Hoàn "ty" (con trai Phan Văn Khải); Tuấn Anh, Đức "béo" (con, cháu Trần Đức Lương); Hào "An" (vợ Nguyễn Văn An), những kẻ này đã làm mưa làm gió trong chính quyền cộng sản, tội lỗi của bọn họ đã có trong tất cả những tiêu cực lớn của cộng sản, không kể sao cho xiết. Chỉ tính riêng những dự án lớn vay tiền của nước ngoài thì không có một dự án nào tránh được sự điều khiển, chi phối của một vài kẻ trong bọn họ. Chỉ cần "bắt tay", "bật đèn xanh" với nhà thầu nước ngoài này, "ban ơn" cho nhà thầu Việt Nam khác để họ được tham gia dự án là bọn chúng đã nghiễm nhiên sở hữu hàng triệu đến vài chục triệu USD (đấy là số tiền hoa hồng được phân chia của những dự án nhiều trăm triệu USD). Những con số đó nếu nói với những người thiếu hiểu biết thì họ coi như là là chuyện thần thoại, còn nếu là người lao động chân chính Việt Nam thì có thể có người vì bất ngờ và căm giận quá mà đau tim, đứt mạch máu não.
- Còn hậu quả của nó ư? Chắc các tổ chức tín dụng vẫn tự hào về việc "đã giúp Việt Nam làm thay đổi rõ nét hệ thống hạ tầng cơ sở giao thông và điện lực". Họ luôn có các công ty thẩm định và đánh giá tính hiệu quả của từng dự án theo đúng các quy trình đã quy định, vậy thì đã quá chuyên nghiệp và chính xác rồi còn gì? Ai có thể "bác" được họ nữa? Xin thưa rằng, liệu các con số thẩm định có thống kê hết rằng sau mỗi dự án đó là có bao nhiêu người dân mất nơi cư ngụ, thờ cúng tổ tiên? Bao nhiêu người mất công ăn việc làm, mất đất đai canh tác (do việc đền bù không thỏa đáng, vô nhân đạo và chà đạp nhân quyền của chính quyền cộng sản)? Bao nhiêu người thất nghiệp, bị đẩy ra đường thì xã hội sẽ sinh ra bao nhiêu vấn nạn xã hội khác? Và kèm theo đó là mất những phong tục, tập quán đã lâu đời và mang tính bản sắc riêng của từng dân tộc (như người Bana, người Mán đã quen với phong tục ở nhà sàn đơn giản, họ không cần cái tiện nghi của những khu nhà tái định cư dành cho họ - nếu có), những cái mất đó còn dẫn đến sự mất ổn định chính trị, là một trong những nguyên nhân dẫn đến những cuộc phản đối, bạo động của người dân tộc sau đó. Những con số báo cáo đó liệu có ghi chép đầy đủ cả những hư hỏng dẫn ra chỉ sau khi nghiệm thu một thời gian ngắn? những đoạn đường phải sửa chữa, đắp vá lại nhiều lần? những số tiền phải bỏ ra để sửa chữa sau đó ở gần như tất cả các công trình không (cần phải nói rõ lại là: những đồng tiền bỏ ra làm cơ sở hạ tầng là những đồng tiền không tận dụng lại được, có nghĩa là khi nó hư hỏng, phải sửa chữa nó sẽ thành đất cát, tro bụi, thậm chí còn phải chi phí thêm để khắc phục, người ta không tận dụng lại được gì như là mua một thứ hàng hoá hay máy móc)? Cái thiệt hại hiện hữu và nghiêm trọng là nuôi dưỡng bộ máy tham nhũng để gây đau khổ cho nhân dân Việt Nam thì chắc là các báo cáo về tính hiệu quả của dự án cũng không nói đến và họ cũng không cần biết đến?! Cái mất mát lâu dài là con cháu chúng ta - những thế hệ công dân nối tiếp của dân tộc Việt Nam - sẽ phải ghánh vác trên vai những khoản nợ bất hợp lý đó, thì họ có cần nói đến không? Trong đánh giá về môi trường, bao giờ họ chẳng nêu lên lợi ích của dự án là: giải quyết được những thiên tai lũ lụt hàng năm, giải quyết nguồn nước sinh hoạt và sản xuất cho nhân dân các địa phương..., nhưng về lâu dài thì sự phá rừng, xẻ núi, hủy hoại thiên nhiên, thay đổi quy luật tự nhiên tất yếu sẽ dẫn đến việc chống được lũ lụt chỗ này lại sẽ bị ngập úng chỗ khác, cải tạo thủy lợi chỗ này sẽ lại hạn hán chỗ khác, điều đó là tất yếu và chính người dân Việt Nam đã và sẽ phải ghánh chịu hậu quả đó. Cũng như việc cải tạo, hiện đại hoá hệ thống giao thông, điều đó là tất yếu và rất cần thiết song nó lại chưa thể phù hợp ngay với điều kiện thực tế xã hội Việt Nam khi người dân còn không được biết luật giao thông là "cái gì", phương tiện tham gia giao thông thì đủ loại (từ thế kỷ 19 đến 21, chắc chắn là đa dạng hơn cả Hoa Kỳ), quá cũ, không đạt chất lượng lưu hành, vậy thì tất yếu sẽ dẫn đến thảm trạng giao thông, tai nạn giao thông, và những tai nạn đó tất nhiên là xảy ra với người Việt Nam, (vẫn là người Việt Nam phải ghánh chịu chứ không phải là người Nhật Bản, người Úc, người Hoa Kỳ). Chắc là khi lập luận chứng khả thi và thẩm định, đánh giá hiệu quả dự án người ta không báo cáo điều đó? (***).
Vì vậy, chúng ta cám ơn sự giúp đỡ, chia sẻ của các tổ chức tín dụng Quốc tế, những khoản tín dụng đó đã cho xã hội Việt Nam những công trình mới, đóng góp vào sự phát triển chung một số mặt của xã hội nhưng xét ra về góc độ toàn diện do cách vay mượn và sử dụng của chế độ cộng sản Việt Nam đã làm cho nó mất tính hiệu quả và thậm chí còn gây ra một số "biến chứng" chưa lường trước được, do vậy một lần nữa chúng ta xin khước từ sự giúp đỡ của họ.
Cuối cùng, để không còn phải bất ngờ với những sự việc tương tự như vậy, để chấm dứt ngay những hậu quả như vậy, để đòi lại quyền lợi, sự tôn trọng và kiêu hãnh cho người Việt Nam, chúng ta những người Việt Nam chân chính cùng đứng lên đề nghị tổ chức JBIC cùng một số tổ chức tài chính cơ hội khác phải ngừng ngay các hành động bóc lột và tiếp tay cho bọn cộng sản ăn cướp mồ hôi, sức lao động của nhiều thế hệ con người Việt Nam. Nếu họ còn tỏ ra là có lương tâm và thiện chí thì họ còn phải bồi đắp cho nhân dân Việt Nam những thiệt hại đó. Nếu họ còn tiếp tục hành động đó, họ sẽ bị nhân dân Việt Nam ngàn đời lên án giống như sự tồn tại của chế độ cộng sản tiếp tay với họ. Nếu họ không ngừng ngay những việc này thì cùng với sự sụp đổ của chế độ cộng sản trong thời gian sắp tới, họ cũng sẽ phải đối mặt với Toà án công lý. Để bọn họ không được coi thường về tính thực tế và chính xác của chúng ta, ngay sau khi họ không có sự hành xử chính đáng nào chúng ta sẽ kiện các tổ chức tín dụng này ra Toà án Quốc tế (chúng ta khẳng định có đầy đủ các bằng chứng để kết tội họ, nhân dân Việt Nam là những bằng chứng sống và các chứng cứ khác còn dành dành mà họ sẽ không thể thủ tiêu và che dấu hết được).
Chúng tôi cũng hết sức tha thiết kêu gọi các tổ chức Quốc tế và các Quốc gia tiến bộ đoàn kết giúp đỡ nhân dân Việt Nam vạch bộ mặt thật của chế độ cộng sản tham nhũng Việt Nam, vạch ra những bằng chứng tội lỗi, kết tội những kẻ đã lợi dụng chế độ đó để cướp tài sản của dân tộc Việt Nam.
Chúng ta xin gửi tới họ lời cám ơn chân thành nhất, nhân dân Việt Nam sẽ nhiều đời ghi ơn của họ như một dấu ấn tốt đẹp của tình đoàn kết và lòng nhân ái!
TỔ CHỨC NHÂN DÂN YÊU NƯỚC VIỆT NAM
Ghi chú:
Kèm theo văn bản này là Yêu cầu JBIC ngừng ngay việc cấp các khoản tín dụng cho Việt Nam (Các tài liệu bằng Việt ngữ và Anh ngữ)
Gửi tới:
Japan Bank for International Cooperation (JBIC)
Ngân hàng Thế giới (WB)
Ngân hàng phát triển châu Á (ADB)
Văn phòng các tổ chức cung cấp tín dụng cho Việt Nam dưới hình thức ODA
Văn phòng Tổ chức Liên hợp quốc
Văn phòng thủ tướng Nhật Bản
Văn phòng tổng thống Hoa Kỳ
Văn phòng nghị viện Liên minh châu Âu
Các Chủ tịch lưỡng viện Hoa Kỳ và Nhật Bản
Các tổ chức tài chính quốc tế
Các tổ chức đoàn kết-hữu nghị với nhân dân Việt Nam
Các tổ chức dân chủ và bảo vệ nhân quyền Thế giới
Toàn thể nhân dân Việt Nam yêu nước trên khắp Thế giới
(*) JBIC (Japan Bank for International Cooperation): Xin tìm hiểu chi tiết hơn tổ chức này ở Web site: www.jbic.go.jp, đây là tổ chức tín dụng đã cho Chính phủ Việt Nam vay trong các dự án sau: cải tạo các Quốc lộ 5, 10, 18; xây dựng các cầu lớn trên Quốc lộ 1, đường hầm Thủ Thiêm; xây dựng nhà máy điện Phả Lại, Hàm Thuận-Đa Mi, Phú Mỹ, Ô-Môn, Đại Ninh; các dự án thoát nước thành phố Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh...
(**) Cần phải nói chính xác thêm chi tiết của các sự việc này (nếu muốn tham khảo thêm có thể tìm các thông tin trên báo chí Việt Nam và nước ngoài, các văn bản lưu trữ của Văn phòng Chính phủ) như sau:
Nhà máy điện Phả Lại trong quá trình xét thầu để lựa chọn Nhà thầu chính, Thủ tướng chính phủ Việt Nam đã ra quyết định đánh giá lựa chọn nhà thầu Mitsui, và quyết định đó đã được trình cho tổ chức tín dụng Nhật Bản thông qua (theo đúng tiến trình của quy định vay vốn ODA) nhưng họ đã "bác" kết quả đó, yêu cầu chính phủ Việt Nam xét duyệt lại (vì dự án chỉ có hai nhà thầu tham gia, lúc đó chỉ còn lại duy nhất nhà thầu Sumitomo do đó họ nghiễm nhiên như là được chỉ định). Mặc dù quy trình lựa chọn và xét duyệt rất chi tiết, dựa trên các tài liệu như Quy chế đấu thầu Việt Nam, Quy định của tổ chức cung cấp tín dụng, các quy định Quốc tế khác có liên quan đến việc thực hiện dự án và đã được các Bộ ngành có liên quan như: Chủ đầu tư, Bộ Kế hoạch-đầu tư, Bộ Công nghiệp, Bộ Tài chính, Bộ Xây dựng xét duyệt trong nhiều tháng trời, và khâu cuối cùng là Văn phòng Chính phủ xét duyệt lại và Thủ tướng ra quyết định, vậy nhưng cuối cùng cũng bị người Nhật không công nhận (với 1001 lý do).
Dự án Cải tạo, nâng cấp hệ thống thoát nước thành phố Hồ chí Minh cũng là một trong những vụ việc tham nhũng đầy khuất tất và bị chính quyền cộng sản cố tình ém nhẹm. Tương tự như dự án nhà máy điện Phả Lại, Thủ tướng Việt Nam lần này lại bị tổ chức cho vay vốn (ADB) ép phải thay đổi quyết định để chọn nhà thầu Mitsui là nhà thầu cung cấp thiết bị. Đây là một dự án gây ra rất nhiều tai tiếng, chính Thanh tra Nhà nước Việt Nam đã ra văn bản khẳng định các thiệt hại của dự án gây ra (riêng về kinh tế) là từ 221,3 tỉ đồng Việt Nam đến 246,3 tỉ đồng Việt Nam. Sau đó vì nhận thấy sự nguy hại của chế độ trước sự bất bình của người dân nên Nhà nước cộng sản đã cho ém nhẹm sự việc.
Cũng cần phải giải thích thêm để tránh hiểu nhầm về việc tổ chức cho vay vốn đã độc quyền cho phép các nhà thầu nào đó được thực hiện dự án thì tại sao họ lại không tự dàn xếp với nhau để theo đúng ý của họ ngay từ đầu mà lại để xẩy ra phải mâu thuẫn với quyết định của Chính phủ Việt Nam. Thực ra việc này về nguyên tắc họ vẫn phải thực hiện theo đúng các quy trình, tuy nhiên trong số nhiều nhà thầu được Chính phủ Việt nam lựa chọn vào danh sách ngắn (short-list) chỉ có duy nhất một nhà thầu được họ chỉ định (tuỳ theo sự phân chia thị phần vào từng thời điểm khác nhau của các tập đoàn Nhật Bản, không chỉ riêng ở Việt Nam mà còn ở trong nhiều dự án khác trên Thế giới). Trong quá trình xét duyệt có thể có sự không thống nhất, hoặc hiểu nhầm, hoặc chính là "cuộc chiến" (cuộc mặc cả, thương lượng) giữa hai thế lực của Việt Nam và Nhật Bản, do đó mới có những chuyện như vậy; và có khi đó lại là bằng chứng "ngoại phạm" về sự độc lập và tính minh bạch cho hệ thống tham nhũng.
(***) Để các tổ chức tín dụng hiểu rõ việc này hơn và chúng ta không bị mang tiếng là vu oan cho họ thì xin mời họ đến nhận các tài liệu thống kê từ cơ quan Quản lý đường bộ Việt Nam, Thanh tra giao thông (Cục đường bộ - Bộ giao thông vận tải), Cục cảnh sát giao thông - Bộ công an, và trên các phương tiện thông tin đại chúng, với các thống kê về sự gia tăng tai nạn giao thông ngày càng trầm trọng hơn ở Việt Nam và một thực tế được ghi nhận là: càng những đoạn đường tốt, mới thi công thì tai nạn giao thông càng tăng cao. Chính vì vậy mà một thực tế không thể chối cãi, chứng minh cho vấn nạn đó là việc: năm 2003 Cục đường bộ đã cho đặt bảng báo giới hạn tốc độ ở khắp nơi (tất cả những đoạn đường đã được nâng cấp từ nguồn tín dụng ODA), như trên tất cả các quốc lộ mà họ giới hạn tốc độ tối đa là 40km/h đến 60km/h và có nhiều vị trí là 15km/h thì không hiểu là khi lập luận chứng và thẩm định các tổ chức Quốc tế rất có kinh nghiệm và trình độ có tiên liệu trước việc này không? và họ có đánh giá luôn là Việt Nam đã bị thiệt hại kinh tế bao nhiêu từ hậu quả đó không?
< newsid="6136">
LIVE VIDEO
Sự Thật Về Hồ Chí Minh (Video)
Qúy vi muốn download về xem DVD player tai nhà & chuyển cho nhiều người xem, link dứơi đây qúy vi có thể download ve & join lai . Cám ơn nhiều .
Links ISO Gồm Có 10 Links Mổi Links là 446.46 MB
Tap 001: http://www.megaupload.com/?d=31NFNGVD
Tap 002: http://www.megaupload.com/?d=5O1RLZAY
Tap 003: http://www.megaupload.com/?d=956Q8E4E
Tap 004: http://www.megaupload.com/?d=8R6Y4YF8
Tap 005: http://www.megaupload.com/?d=5NJJS909
Tap 006: http://www.megaupload.com/?d=7LH79OYU
Tap 007: http://www.megaupload.com/?d=ZTUJYV0A
Tap 008: http://www.megaupload.com/?d=MACPAQPA
Tap 009: http://www.megaupload.com/?d=E4QZ9767
Tap 010: http://www.megaupload.com/?d=3KWFIE34
Links ISO Gồm Có 10 Links Mổi Links là 446.46 MB
Tap 001: http://www.megaupload.com/?d=31NFNGVD
Tap 002: http://www.megaupload.com/?d=5O1RLZAY
Tap 003: http://www.megaupload.com/?d=956Q8E4E
Tap 004: http://www.megaupload.com/?d=8R6Y4YF8
Tap 005: http://www.megaupload.com/?d=5NJJS909
Tap 006: http://www.megaupload.com/?d=7LH79OYU
Tap 007: http://www.megaupload.com/?d=ZTUJYV0A
Tap 008: http://www.megaupload.com/?d=MACPAQPA
Tap 009: http://www.megaupload.com/?d=E4QZ9767
Tap 010: http://www.megaupload.com/?d=3KWFIE34
17.10.07
Eingestellt von
ÐÚÔC NHÀ NAM
um
00:00
Abonnieren
Kommentare zum Post (Atom)
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen